Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Tội oan

“Trong vòng 6 tiếng, nó thuộc về anh. Anh làm gì thì làm. Chỉ cần đừng để lại vết sẹo nào VĨNH VIỄN trên mình nó”. Người đàn bà trạc tuổi 35 nhìn thẳng tôi nói ngang nhiên. Giọng bà đều đều có vẻ hơi lạnh lùng y hệt một bà tú chuyên nghiệp. Tôi không thể tưởng những lời nói đó có thể thốt ra từ miệng một người mẹ trông có vẻ đàng hoàng nhưng không đàng hoàng tí nào như vậy. Nhưng lời bà ta làm cho không khỏi chạnh lòng. Đã đến đây rồi, tôi cần gì phải tỏ vẻ đạo đức chứ. Mặc kệ bà là mẹ của ai, hay người tôi sắp gặp là con gái của một gia đình nào đó, nếu như thuận mua vừa bán thì tại sao không coi như một cuộc trao đổi bình thường. Oanh là tên bà ta, mà tôi nghi ngờ không phải là tên thật. Làm cái nghề như bà thi ngu sao dùng tên thật. Cái tên của bà hay nơi mà tôi đang đến đều do mối lái dẫn đường. Cũng phải quen biết lắm mới tìm được một nơi hẻm hốc và kín đáo như nhà của bà. “Chắc là ông không từ chối chứ gì, phải ông muốn thứ nặng chứ ?”, bà chợt hỏi khi tôi vẫn chưa tin mình đang đứng nơi này. Cái cảm giác vừa run vừa náo nức của tôi quả nhiên không qua được cặp mắt bà Oanh. “Ý của bà là …”, tôi ấp úng, tỏ vẻ như chưa hiểu. “Hễ ông vô đây”, bà giải thích. “Là đã biết thứ nặng. Đàn ông các anh ăn chơi chán chường rồi, nếu không tìm thứ nặng hơn thì đâu có đủ hứng”. Bị bắt đúng “yếu điểm”, mặt tôi nóng bừng lên vì ngại ngùng. Thật ra, trước khi lần mò tới đây, tôi đã nghe kể rồi, rằng bà Oanh có đứa con gái sẵn sàng bằng đủ thứ yêu cầu của khách, nên khi tới đây đầu óc tôi cứ chờn vờn hình ảnh của đứa con gái trần truồng bị trói chặt ở góc giường. Hơi bị giựt mình, nhưng tôi cố bình tĩnh lại, hỏi đại bâng quơ một câu: “Hồi nãy bà nói sẹo gì vĩnh viễn là sao ?, ý tôi muốn hỏiđể chắc chắn rằng tôi không vi phạm điều kiện bà ta đưa ra”. “Lý do đơn giản,” bà đáp, “là nó còn phải đi học ngày mai…. Nó vừa học vừa làm mà … ông biết … nếu để lại dấu vết nào, tôi sợ …”. Bà Oanh ngừng lại một giây rồi nói tiếp, “Vì vậy tôi phải chắc chắn ông không đi quá giới hạn cho phép”. Tôi gật đầu tỏ ý hiểu. “Tôi rành những người đàn ông như anh”, bà Oanh chợt đổi giọng hâm he, “nếu như ông vi phạm luật, con Liên có hề hấng gì, ông đừng trách tôi không cảnh cáo trước”. Tôi gật đầu hiểu ý, rồi bước chầm chậm theo bà. Vừa đi bà vừa quay lại nhìn vào mặt tôi rồi nói luôn, “Luật thứ nhất, ông không được làm nó quá đau, nếu như nó chịu không nỗi thì ông phải ngừng. Tôi sẽ kiểm soát điều này. Ông có thể thử hết ‘trọn gói’. Nếu nó OK thì thôi, nếu không OK thì ông phải ngừng …”. “Trọn gói là sao ?”, tôi hỏi. “Trọn gói là miệng, mông và âm đạo tùy ông thích”, bà đáp. “Coi như ông bao tour trọn gói vậy”. Nghe bá trả lời một cách dửng dưng như vậy cũng lấy làm hiếu kỳ. Tại sao bà lại có một tập được sự lạnh lùng đó với chính đứa con gái của bà chứ !, tôi tự hỏi. Gật đầu với bà để tỏ sự hiểu ý, tôi lẩm nhẩm trong đầu những qui luật của bà vừa đưa ra để chắc rằng mình không làm trật. Rồi, tôi theo bà bước vào phòng bên cạnh. Ở đó, có một đứa con gái trạc tuổi 18 đang ngồi thêu thểu, cúi đầu. Cỡ tuổi nó, đáng lý ra phải ngồi ăn hàng rong, hoặc đang cười đùa với tụi bạn. Hoặc như đang ngồi học bài chứ ! Tôi cũng biết vì sao, có lẽ đời là vậy, có đứa thì sinh ra đã sướng, chỉ biết học hành vui chơi, còn có đứa như nó đây phải bán thân mình kiếm kế sinh nhai. Nhìn thân thể mượt mà, với cặp vú mới lớn, xăn chắt đàng sau cái áo dài trắng đồng phục, tôi nuốt trôi nước miếng xuống cổ họng. Đúng là tôi không thể kềm được lòng mình khi biết lát nữa đây tấm thân nõn nà này sẽ nằm gọn gàng dưới thân mình tôi. Một cái gì đó thật tinh khiết trong bộ đồng phục trắng tinh làm người đàn ông tuổi trung niên như tôi cứng mình mẩy. Tôi hơi rùng mình, tự gớm ghiết với ý nghĩ đê tiện của mình, nhưng rồi tôi vẫn không thắng nỗi quỷ satan đang dày xéo trong lòng. Khẻ kiểng chân, tôi đưa tay trịch lại cái đủng quần bây giờ đã cợm lên một cục, và phát hiện rằng nó hơi bị ươn ướt tự bao giờ. Bà Oanh đưa tay kéo đứa con gái đứng lên, hơi đẩy nó về phía tôi rồi dặn dò đứa con gái. “Nhớ chiều khách đàng hoàng nghen con”, bà nói và vuốt nhẹ trên tóc Liên. “Con không làm được không, Mẹ”, Liên nói, lắm lét nhìn tôi. “Hôm nay con có hẹn với con Loan, sao mẹ không cho con đi”. “Con đừng lo chuyện đâu còn có đó. Bạn bè không gặp nhau một ngày chết sao. Con không phải muốn mua một chiếc xe mới để đi học hay sao ? Ông … ông này sẽ giúp con mua xe nếu như con chiều theo ý ông. Giống như lần trước mẹ dạy con rồi đó”, bà Oanh an ủi đứa con gái. “Muốn … nhưng … lần nào cũng đau muốn chết”, Liên đáp. “Con đừng lo. Ông … này đây biết cách. Ổng là người từng trãi nên chuyện gì cũng biết”, bà nói. “Nhưng mẹ à ! Ổng … ổng như vậy … con như vầy … làm sao … con … con. Lần trước, ông kia trẻ hơn.”, Liên ấp úng. “Con ăn nói đàng hoàng để phật lòng ông … ông khách (bà vẫn chưa biết tên tôi) … con !”, bà Oanh răn. “Nếu như có gì con không thích, con cứ việc lên tiếng, ông sẽ ngừng ngay”. Quay sang nhìn tôi, bà nói: “Phải không ông”. Tôi gật đầu. Có lẽ lời cuối cùng của bà Oanh có vẻ dứt khoát nên Liên không dám nói thêm tiếng nào nữa. Nhưng trong đôi mắt của nó ứa ra hai dòng lệ. Nó bước tới giường, ngồi bệt xuống ôm mặt. “Có hẹn mà không cho đi”, Liên giận dỗi. Nhìn thấy cảnh tượng vậy, trái tim tôi như nhói đau. “Cô Oanh …tôi …tôi …”, tôi ấp úng. “Ông … ông … cái gì … ông không được đổi ý nữa nhen. Ông đã đổi ý hết mấy lượt trước khi tới đây rồi”, bà Oanh có vẻ gắt gỏng. “Vậy đi nghen ! Ông có 6 tiếng thời gian !”, bà chỉ lên đồng hồ cho tôi thấy. Từ chỗ đó, tôi bắt đầu nhìn chung quanh. Căn phòng có vẻ eo hẹp, nhưng trang bị đầy đủ dàn máy nhạc, TV, và máy lạnh như một phòng khách sạn hay một phòng hát Karaokê. Không hiểu đã có biết bao nhiêu người đàn ông đã đến căn phòng này rồi. Lại nhìn Liên, tôi không khỏi thắc mắc, tấm thân này đã bị dày xéo đến cỡ nào. Bà Oanh nói xong, bước tới gần giường, đưa tay vuốt tóc đứa con gái một lần nữa, và thốt ra hai chữ “Ngoan nhen !” rồi quay lưng, kéo tay tôi đi thẳng ra ngoài, trước khi đóng sầm cửa lại. Ở ngoài phòng khách, tôi thanh xem truyen set toán tiền bạc xong, bèn hỏi bà một mà tôi vẫn còn thấy áy náy trong lòng, “Cô có thật chắc chắn không ? Thấy nó có vẻ sợ ra mặt. Lúc đầu cô đâu có nói với tôi như vậy”. Bà Oanh nâng mặt lên có vẻ sành đời, cười tươi đáp, “Con tôi, tôi biết. Và tôi biết chuyện tôi đang làm mà, ông sao cứ lo lắng hoài vậy. Đừng tỏ ra đàng hoàng nữa, ông thích gì cứ việc làm. Coi như mua bán đi”, giọng bà có vẻ đanh đá, chua ngoa. “Sở dĩ tôi lo lắng là vì tôi muốn đôi bên phải chấp thuận. Không phải ở cô mà ở con cô nữa. Tiền bạc không thành vấn đề, tôi đưa cô thêm phần nữa nếu như tôi được những gì như cô nói trong điện thoại”, tôi dè dặt. “Nhưng tình hình không đúng như vậy lắm?”. “Không, ông không cần lo gì hết. Đâu phải tôi mới vô nghề, con tôi cũng vậy. Miễn sao ông thực hiện trong phạm qui của tôi đưa ra là được. Nếu ông vẫn còn lo lắng, thì đây, gọi cho tôi số này nếu như có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra”. Tôi gật đầu, nhận lấy tờ danh thiếp của bà trong tiền. Liếc sơ qua, tôi thấy bà ghi Nguyễn thị Oanh, chuyên gia mai mối hôn nhân và gia đình. Tôi bèn phì cười trong bụng, “mai mối gì mà mai mối … lại mai mối chính đứa con gái mình theo kiểu này”. Nhưng rồi, tôi cũng không dám phê phán bà vì chính tôi cũng là một thằng tồi tệ ! “Hẹn ông 6 tiếng sau đó”, bà nói rồi quay lưng đi, có vẻ gấp gáp. Tôi chỉ kịp “Ừ” lên một tiếng trong cổ họng, rồi cánh cửa đóng sầm lại trước mặt tôi. Trong một thoáng, tôi đứng tòng ngòng ở đó chưa biết phải làm bước kế tiếp. Đưa mắt ghé vào cánh cửa ở phòng con Liên, tôi nhớ tới cái cảnh nó khóc làm tôi hơi chùn bước. Nhưng bộ đồng phục áo dài không khỏi làm tôi phấn chấn. Cuối cùng, tôi cũng lấy hết bình tĩnh, xách lấy cặp táp và bước tới trước cửa phòng con Liên. Với nhiều cảm xúc bấn loạn trong mình, tôi lại ráng nhớ lại hết những qui luật bà Oanh dặn dò, rồi mạnh dạn mở cửa bước vô. Lúc này, Liên đã nằm trên giường, trùm mền kín mít. Khi nghe tiếng cửa phòng mở, cô bé giựt bắn người, thu mình gọn lỏn như con mèo bị lạnh trốn ở góc giường. Tôi liếc nhìn đồng hồ, 15 phút đã trôi qua rồi, chuyện gì muốn làm thôi thì làm cho xong đi rồi rút. Chứ tôi biết rành tánh tôi lắm, hễ khi bước ra khỏi chỗ này mà không thực hiện điều mình ao ước, chắc là tôi ấm ức mãi. Nghĩ vậy, tôi bèn bước nhanh tới cái tủ để ở góc giường, theo lời bà Oanh dặn, tôi kéo nó ra. Bên trong, đã bày sẵn một lố “áo mưa”. Tôi lấy đại ra năm, bảy cái nắm trong tay, bước lên giường, và ngồi cạnh cô bé. “Tên Liên phải không ?”, tôi thỏ thẻ. Liên hơi cựa mình. Tôi hỏi luôn, “Liên có muốn không, nếu như không thì thôi, tôi … anh về vậy”. “Ông muốn làm gì thì làm, mẹ dặn rồi, còn dám cải lại sao”, Liên nói lí nhí dưới lớp mền. “Vậy … em có sợ anh lắm không ? Nếu như sợ thì anh … anh không làm cho em … sợ”, tôi nói nhỏ nhẹ. Thình lình, Liên mở mền ra, đưa cặp mắt hơi hí nhìn tôi, lắc đầu, nói : “Sợ sao không sợ. Đàn ông đều sợ hết”. Tôi phì cười với câu nói đó của nó, nhưng chẳng biết trả lời sao. Có lẽ cuộc đời nó không gặp người đàn ông nào tốt hết nên nó mới nói vậy. “Sợ sao … gan vậy ?”, tôi cố làm quen với con bé. “Quen rồi !”, Liên đáp. Nước mắt nó lại tự dưng trào ra từ hai khóe mắt. Thấy cảnh tượng như vậy, tôi bèn đưa tay vuốt lấy tóc Liên, rồi kéo nó ôm vào lòng. Liên hơi rùng mình, nhưng để yên cho tôi ôm nhè nhẹ mà khóc thút thít. Tôi cố gắng vỗ vành khoảng 10 phút sau thì Liên mới nín. “Ông thích gọi ông bằng ‘anh’ thì tôi gọi …”, Liên thình lình ngẩng đầu lên nói với tôi. Tôi nhoẻn miệng cười, gật đầu đồng ý ngay. Liên nói luôn, “Anh thích hành hạ con gái à ? Tại sao đàn ông kỳ cục vậy ?”. Tôi lúng túng vì bị một câu hỏi bất ngờ thốt ra từ miệng đứa con gái mới lớn, chỉ đáp đại: “Không hẳn vậy … nhưng ừa…ừa … thích chút chút … nhưng tùy người … không hẳn là hành hạ chỉ là một sự trao đổi để thỏa mãn thị hiếu tình dục thôi … em hiểu không … nếu em không chịu thì thôi … với lại nếu có thì tôi cũng làm nhè nhẹ thôi …”. “Không hiểu lắm, nhưng không sao … hỏi vậy thôi chứ chịu đựng quen rồi … từ nhỏ bị mẹ đánh … đánh riết rồi quen. Nếu như bây giờ ông đánh vẫn không sao mà …” “Em chắc không …?”, tôi hỏi. “Chắc ! Cứ việc đi … làm điều gì thấy thích thì được. Mẹ tôi lấy tiền ông rồi mà”, Liên trả lời lạnh lùng. Lúc này, tôi chợt nghĩ … chắc có khuyên giải gì mấy thì cũng đã nghĩ vậy rồi, với lại thấy nó không có vẻ yếu đuối như lúc đầu tôi tưởng. Chắc là không sao, tôi thầm nghĩ; vả lại, tôi tự hứa với lòng mình sẽ không làm cho nó đau đớn lắm đâu. Tôi bèn kéo mền đắp trên mình Liên ra. Thân thể thon ốm, nửa phần trần truồng, chỉ còn lại chiếc quần lót trắng nhỏ ôm theo cái mông tròn trịa hiện ra trước mắt tôi làm thị giác tôi thỏa mãn trọn vẹn. Thì ra nó đã cởi bộ đồng phục ra từ lúc nào rồi. Tôi nhìn lên tường mới hay con bé máng nó lên thẳng thóm, tôi đoán chắc nó cưng bộ đồng phục này lắm. Dù hơi tiếc nếu như do chính tay cởi quần áo của Liên ra, nhưng mà thôi … Tôi đưa tay qua, kéo Liên nằm úp lại, đầu nó gối trên đùi tôi. Từ từ vuốt lưng con bé, tôi ráng tỏ vẻ như mơn trớn cho nó thấy thân quen hơn. Khi tôi vuốt xuống mông Liên, tôi kéo mông nó nhổng lên, và kéo quần lót trịch xuống một ít, rồi vuốt vuốt khoảng một phút cho nó quen với cảm giác của xác thịt. Thình lình tôi vỗ một cái “phập” xuống mông Liên. Liên “há” lên kềm theo tiếng “ư” trầm trầm kéo dài trong cổ họng. Tôi vỗ thêm hai cái liên tiếp thì hai tiếng “há” phát ra. Tôi hỏi, “Đau không? Có ai đánh em như vậy chưa”. Liên lắc đầu. Tôi hỏi tiếp, “Đánh mạnh lên được không ?”. Liên gật đầu. Vậy thì tôi cứ vỗ “phập”, “phập” xuống mấy cái rồi xoa xoa, vỗ tiếp. Vỗ cho tới khi mông Liên hoằn lên nhiều lằn đỏ đan chằn chịt, chéo ngang. Tôi hỏi, “Bây giờ đau chưa”. Liên chỉ nói: “Đau … nhưng … được”. Sau đó, tôi để cho Liên nằm nghỉ một lát. Nó nằm im như đang ngủ, cho đến khi nó hơi cựa mình thì bất thần tôi đưa tay nắm lấy quần lót nó giựt mạnh xuống. Cái quần lót rách tẹt một đường. Liên giựt bắn người lên, phát lên tiếng “há”, thì tôi đã giựt luôn cả cái quần lót bây giờ đã rách làm hai ra khỏi mông. Tiếp theo, tôi phát mạnh ba, bốn cái bạt tay xuống mông, “bát, bát, bát, bát”, mạnh gấp đôi lần cái vỗ trước. Liên la “ĐAU QUÁ” thì tôi ngưng. “Đánh đau quá à!”, giọng Liên bây giờ hơi nhõng nhẽo, có lẽ nó bắt đầu thích thú với trò chơi. Tôi hít hơi trả lời, truyen lam tinh “Tại đánh đau mới cảm giác đước da thịt săn chắc dưới lòng bàn tay, thấy mông đỏ quằn lên, … như run run mỗi phát mạnh vô”. “Đỏ lên chi vậy. Em sợ đau lắm”, Liên thỏ thẻ. “Đỏ lên sẽ thấy hấp dẫn hơn”, tôi chợt hỏi “Nhưng mà em có sợ anh không ?”. Liên gật đầu, nói : “Sợ ! … Sợ … nhưng sợ không mặc quần áo gì hết như vậy”. “Sợ hay mắc cỡ ?”, tôi hỏi. Liên đáp: “Cả hai …” Những lời đối thoại qua lại giữa Liên và tôi càng lúc càng làm cho Liên thấy yên tâm gần gũi với tôi hơn. Tôi không ngờ hơn 4 tiếng sau đó, những gì tôi muốn ở con bé đã được mãn nguyện. “Hành hạ” thì tôi cũng đã làm theo đúng với thị hiếu. Thoạt đầu như buộc tay, rồi trói chân hay như kéo căng từ hai bên góc giường và dùng roi quất. Song tất cả tôi đều làm trong phạm qui của bà Oanh đưa ra. Dĩ nhiên thì con bé bị đau đớn lắm nhưng rồi tôi thấy nó cũng thích. Tôi mới gia tăng mức độ. Tôi treo con Liên, đầu chổng ngược xuống (ở trên trần nhà có cái móc sẵn do bà Oanh nhờ thợ làm), từ vị trí này tôi có thể vừa đứng vừa liếm l… con bé và ngược lại nó vẫn khẩu dâm cho tôi được. Sau khi bú liếm đã đời, tôi giao hợp với Liên đến 3 lần với đủ kiểu banh chân, chéo tay, hoặc treo thòng … Những tư thế khó khăn mà phải có dây nhợ trói chặt mới giữ được mức cân bằng. Lần chót, tôi nhớ là dùng dây trói chặt tay chân Liên trên ghế dựa. Rồi dùng một trái banh sỏ dây quấn ngang mang tai, và bịt lấy miệng Liên không cho nó lên tiếng. Bây giờ, tôi chỉ đủ sức làm nhè nhẹ (đã 2 lần xuất tinh) trong âm đạo của nó. Tay ôm chặt sau lưng Liên, để tận hưởng nửa tiếng sau cùng êm ái, du dương, để rồi tôi bắn từng giọt thầm lặng trong âm đạo, trước khi ngả người ra giường thở dốc. Sáu tiếng trôi qua thật nhanh chóng nhưng quá ư mỏi mệt. Bà Oanh thình lình xuất hiện trước cửa phòng đúng giờ trước cảnh tượng một người đàn ông nằm hể hả trên giường và đứa con gái mình đang bị trói chặt trên ghế. Bà bước tới đưa cặp mắt dò xét trên mình con bé Liên, trong khi tôi lòm còm ngồi dậy, mặc lấy quần áo vào. “Ông làm sao mà lưng con nhỏ đỏ bầm …”, bà Oanh bỗng la toáng lên làm tôi giựt bắn người. “Ông quất gì mà mông nó xưng lên”. “Bị bầm gì đâu … tôi có làm gì”, tôi lầu bầu đáp. “Đây nè … ông coi … lưng nè … mông nè … ông dùng cây gì vậy”, bà Oanh sừng lên. “TRỜI ƠI, ÔNG LÀM SAO MÀ CON NHỎ RA MÁU NÈ !” “Ra máu gì …Cây gì đâu … tôi có làm gì đâu chỉ có cây này … tôi làm theo qui luật của cô mà …không để lại dấu vết vĩnh viễn và con bé không tỏ vẻ phản đối gì hết”, tôi giải thích. “Ông làm kiểu này thì chết rồi … tôi còn nhiều khách nữa, nếu như người ta thấy lằn ngang lằn dọc kiểu này, ai mà chịu đây”, bà Oanh oang oang lên. “Ông làm sao mà nó ra máu”. “Tôi thật không biết mà … Hay tại nó còn trinh”, tôi nói đại dù thừa biết là con Liên đã không còn. “Nó mất trinh lâu rồi … Trời ơi, thiệt là tình”, bà Oanh giãy đổng lên. Lúc ấy, tôi đã mặc xong hết quần áo. Bà Oanh cũng đã cởi trói xong cho đứa con gái. Tôi nhìn thấy nó đứng tòng ngòng trong xó góc, đưa cặp mắt lao láo nhìn tôi đang phân trần với má của nó. Trên đùi nó, một ít còn vươn lại. Thấy nó cũng tội, vừa rồi, tôi không biết mình đã làm để con nhỏ phải ra máu. Tôi không thể nhớ nỗi, chỉ đoán rằng trong gần 5 tiếng qua, sự ma sát quá lố có thể xảy ra trầy xướt. Biết làm sao đây, tôi thầm nghĩ, rồi quơ quơ trong túi quần móc ra thêm mấy triệu bạc dúi vào tay của con Liên. Con Liên rụt tay không dám nhận, thì bà Oanh vọt miệng kêu, “Cho thì cứ lấy đi …!”. Con Liên cầm đại số tiền tôi đưa, đứng lớ ngớ nhìn về phía tôi. Không đợi bà Oanh cho phép, tôi mau mắn bỏ ra ngoài, với cái cảnh con Liên còn chưa mặc quần áo trong khi má nó quay lại dặn dò điều gì đó. Vậy mà tôi cứ tưởng lần đó là lần sau chót tôi gặp con Liên. Nhưng khoảng một tháng sau, theo nhu cầu cần thiết, tôi đã không tự chủ mình và đã gọi phone cho bà Oanh. Vẫn như lần trước bà đòi giá tiền cao và bắt tôi theo giữ đúng qui luật. Bà than phiền lần trước tôi để lại vết tích trên mình con Liên nên khách đến kỳ kèo giá cả, báo hại bà bị “lỗ” vốn. Tôi đành hứa liều với bà là lần này không để việc đó xảy ra, nhưng bà không tin. Bà nói bà phải có mặt ở đó thì mới được. truyen co giao thao Lúc đầu, tôi giảy nảy lên không chịu, nhưng thấy bà có vẻ nghiêm ngặt trong chuyện này, nên tôi cũng đành đồng ý. Phần là vì, sau cái hôm đó, tôi bỗng dưng nhớ con Liên da diết. Nhớ tới cái cảnh nó mặc áo dài trắng, cái cảnh nó bị treo lên, hay nằm rạp xuống cho tôi xâm nhập từ phía sau. Nhất là vết máu còn loang lỗ trên đùi nó làm tôi cứ như điên lên. Lần này đến với con Liên, cũng giống như lần trước, tôi trói con bé lại trước mặt bà Oanh. Bà ngồi trong xó góc như thể vô hình nhưng xuất hiện bất kỳ lúc nào cần thiết. Mặt bà lạnh lùng làm sao ấy, lạnh đến nỗi tôi không thể nào tưởng được khi nghĩ tới trên đời này là có một người mẹ nào đê tiện như bà Oanh đây, chính là cái lạnh máu đó. Nhưng mặc kệ bà là ai, xấu xa tới cỡ nào, mà có lẽ chính tôi cũng là thằng đàn ông vô liêm sĩ nên mới đến đây thêm một lần nữa, và dùng những đồng tiền hôi tanh mua dâm một cách tồi bại như vầy. Rồi thôi, đã tới rồi thì tới luôn, tôi quyết định cứ việc làm phần tôi cần, còn bà vẫn cứ mua bán gì tùy bà. Giương cặp mắt của bà xoi mói trên từng hành động của tôi, bà Oanh ngồi im như con hổ đang rình mồi. Hễ tôi làm sai gì là tôi biết bà sẽ lao tới ngay. Nên dù muốn hay không tôi cũng phải ráng làm đúng trong phạm vi của bà đưa ra, mà không dám làm cho con Liên chảy máu như lần trước.

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

Nốt Ruồi Kín

Thằng Cường nghe lời mấy thằng bạn về nhà tìm cách xoi thủng một lổ ở vách tường phòng của mình nhìn qua phòng tắm của mẹ nó. Kết quả là nó nhìn thấy không xót một chổ nào trên thân thể mẹ mình. Mỗi khi thấy mẹ mình tay cầm bộ quần áo bước vào nhà tắm, là y rằng nó vừa nhìn thân thể trần truồng của mẹ nó vừa thủ dâm. Trong đầu thì tưởng tưởng đang chịt với mẹ mình. Một hôm, như mọi ngày sau khi tan sở là mẹ nó đi chợ rồi mới về nhà. Cường chạy ra phụ xách thức ăn vào bếp và nói với mẹ : - Mẹ đi tắm cho khoẻ. Để con sắp thức ăn cho mẹ. - Ừ . . . Còn phụ mẹ một tay. Mẹ đi tắm cái đã, hôm nay trời oi quá. Năm phút sau, Cường chạy về phòng, ghé mắt ngó sang phòng tắm. Mẹ nó đứng trần truồng như nhộng dưới vòi sen. Nước làm chùm lông lồn bết lại, lòng thòng xuống dưới háng. Hai bầu vú cân đối săn cứng được tô điểm hai cái núm đỏ hồng trông thật tuyệt. Bờ eo thon thả, bộ mông tròn trịa săn cứng, phải nói là cở J. Lopez. Cái bụng phẳng lỳ, làm cái mu lồn u cao nổi bật lên. Trông là muốn đụ liền. Một nốt ruồi đen, cở hột tiêu, nằm cách xa chùm lông hình tam giác một chút. Làm cái lồn trông có duyên và gợi cảm vô cùng. Thân thể Cường bắt đầu run lập cập, hơi thở đứt quảng, nó móc con cặc cương cứng ra, xóc chầm chầm. Mắt vẫn không rời thân thể mẹ mình. Nó càng khoái tợn, khi mẹ nó khum người xuống rữa chân, ở vị trí này nó nhìn thấy trọn vẹn bờ mông của mẹ mình, thấp thoáng giữa hai nấc mông là đám lông lồn kết lại thành chùm với cái đuôi nhọn chảy dài xuống. Nguyên cái lồn phơi ra phía sau với cái lổ lồn he hé. Trong đầu nó quay cuồng hình ảnh nó từ đàng sau với tay ngấu nghiến bóp hai trai tuyết lê tuyệt đẹp của mẹ nó, còn con cặc thì thục ra thục vào cái lổ lồn khép hờ kia, môi thì mút lên làn da cổ trắng ngần mịn màng của mẹ mình. Tay nó chuyển động nhanh và mạnh dần lên, rồi những giòng tinh nóng hôi trào ra từ đầu cặc phọt mạnh vào vách. Xuất tinh xong, Cường vội vã quay trở lại bếp. Mẹ nó tắm xong, bận bồ đồ pizama đi vào bếp. Nó ngạc nhiên hỏi : - Mẹ thấy khỏe chưa? Hôm nay trời nóng sao mẹ không mặt đồ ngủ cho mát? Lúc trước, mẹ nó thường mặc cái đầm ngủ màu hồng nhạt mỏng te khi ở nhà. Bên trong chỉ bận độc chiếc quần lót. Điều này thì bất đắc dĩ thôi, vì thật ra mỗi khi nhà không có ai hay ở trong phòng riêng là nàng thường không mặc gì bên trong cả. Chỉ khi có con ở nhà nàng mới mặc thêm quần lót vì không muốn con nhìn thấy nốt ruồi kín của mình. Còn vú thì luôn để trần. Nhưng dạo này, Mẹ Cường bắt gặp nhiều lần Cường mình nhìn chằm chằm vào cặp vú ẩn hiện sau lớp vải mỏng . Nên nàng mới quyết định mặc đồ đàng hoàng để che cặp mắt tò mò của thằng con. Nói gì thì nói thằng Cường cũng đã bước vào độ tuổi dậy thì rồi. Mẹ nó mỉm cười trả lời : - Ờ . . . Cái áo của mẹ chưa giặt . Cường sốt sắn : - . . . Hay là để con đem bỏ vào máy giặt cho mẹ nha! - Được rồi, để sáng mẹ giặt cũng được . Cường tỉnh bơ, nói tiếp : - Con thích mẹ mặt váy ngủ . . . trông mẹ trẻ và đẹp ra nhiều. Mấy thằng bạn con, thằng nào cũng khen mẹ đẹp . . . Mà mẹ đẹp thật, bọn con gái trong trường con thua mẹ xa lơ, xa lắc luôn. - Sao hôm nay con trai tôi nịnh dử vậy? muốn xin mẹ gì à? mà mẹ đẹp hơn mấy cô gái chổ nào nè? Cường được dịp. Nó đặt hai tay lên vai mẹ, mắt nhìn xoáy vào mắt nàng. Hít một hơi thu hết can đảm. Nó nói: - Khuôn mặt mẹ đẹp nè . . . thân hình đẹp nữa nè . . . chổ nào trên cơ thể mẹ cũng đẹp hết . . . và nhất là . . . là . . . cái nốt của mẹ cũng đẹp nữa. Nói tới đây. Nó ôm chầm rồi hôn tới tấp lên má lên môi mẹ mình. Mẹ Cường hoảng hồn, đưa tay đẩy nó ra xa, trừng mắt nhìn nó : - Hả . . .? Cường, con nhìn thấy nốt ruồi của mẹ thiệt hả? Nói xong nàng đưa tay bưng mặt, chạy về phòng. Đóng sầm cửa lại, đi tới đi lui trong phòng nàng tự hỏi:Làm sao nó thấy được nốt ruồi của mình chứ? Nó còn khen cơ thể mình chổ nào cũng đẹp . . . vậy là nó đã nhìn thấy mình ở truồng rồi còn gì? Mà nó thấy ở đâu?lúc nào nhỉ?mình dấu kỹ cái nốt ruồi này lắm cơ mà?Nàng chạy vội vào phòng tắm, xem xét. Không mấy khó khắn nàng phát hiện ra cái lổ cở đầu đủa, nơi vách tường sát phòng thằng Cường. Ghé mặt nhìn vào lổ, tối thui không thấy gì cả. Nhưng nàng biết chắc là con nhìn lén mình tắm qua cái lổ này. Mẹ Cường thẩn thờ bên cái lổ như người mất hồn. Quá khứ lại hiện về trong trí nhớ. Trong một lần theo người bạn gái đi xem tướng số. Nàng đã không ngần ngại cho bà thầy xem nốt ruồi kín để bà đoán tương lai. Bây giờ dường như cái giọng trầm trầm của bà thầy bói vọng lại đâu đó đến bên tai: - Người nào có nốt ruồi nằm ở vùng kín thì đa số rất mạnh về sinh lý. Có thể nói là đa dâm và trắc trở trong đường tình duyên. Số cô có lẽ có nhiều chồng, nhưng không chính thức gọi là chồng. Cô phải khắc cốt ghi tâm lời tôi dặn đây. Phải hết sức cẩn thận, kính đáo, đừng bao giờ để đàn ông con trai trong gia đình nhìn thấy nốt ruồi. Nếu nhìn thấy có thể họ sẽ si mê đến nổi sinh bênh mà vong mạng. Muốn cứu họ, thì chỉ có cách cô phải làm tình với họ mà thôi . . . Nàng loay hoay xe miếng giấy súc bịt kín cái lổ lại. Gương mặt đăm chiêu, không biết thằng Cường bắt đầu rình mình tắm từ khi nào nhỉ?Chắc nó bị kích thích và đòi hỏi sinh lý dử lắm . . . không biết sau này nó có sinh bệnh rồi vong mạng oan uổn như bà thầy nói không đây?Chẳng lẻ chỉ có con đường loạn luân mới cứu được nó sao?Bổng nhiên trong người nàng trổi dậy một cảm giác là lạ, lạ lắm, nó như một dòng điện lăng tăng khắp cơ thể khi nghĩ đến cảnh đứa con thủ dâm trước cơ thể trần truồng của mình. Không biết khi hai mẹ ấy với nhau, cảm giác nó thể nào nhỉ?Máu dâm trổi dậy phừng phừng. Bằng một hành động dứt khoát nàng với tay gở miếng giấy khỏi cái lổ trên vách tường. Nói riêng về một chút về mẹ Cường. Mẹ nó tên Kiều Hạnh. Hoa khôi của trường Gia Định lúc bấy giờ. Kiều Hạnh bỏ dở chuyện học hành khi đang theo học lớp 12, vì đã yêu điên cuồng người một người đàn ông. Đó là Ba Cường. Nhưng định mệnh thật khắc nghiệt với Kiều Hạnh, hay tại nốt ruồi dâm. Người đàn ông mà Kiều Hạnh yêu thương đã chết trong lúc đang đụ nàng. Cái chết mà trong giới trụy lạc thường gọi là Thượng Mã Phong. Mấy tháng sau Kiều Hạnh mới biết mình có mang. Rõ ràng cái số Kiều Hạnh có chồng mà không thể chính thức trở thành chồng. Ngày tháng tiếp nối, sau khi sanh Cường. Dĩ nhiên Kiều Hành không thể sống thiếu đàn ông. Không biết tại Kiều Hạnh còn quá trẻ hay tại cái nốt ruồi dâm trong người nên nàng mới thèm đàn ông quá như vậy. Nhiều lúc kiều Hạnh cũng muốn kiếm một tấm chồng, nhưng tất cả bọn đàn ông đi qua đời nàng đều có chung một đức tính là nôn nóng được đụ đéo, nhưng không bao giờ mở miệng nói sẽ cưới nàng làm vợ. Không muốn tin Kiều Hạnh cũng phải tin là bà thầy tướng số nói đúng quá. Lúc nào, nàng cũng cần đàn ông để thỏa mãn. Do vậy Kiều Hạnh rất dể dãi trong việc quan hệ giới tính. Người nào mà Kiều Hạnh cảm thấy thích, hay có cảm tình, thậm chí thấy họ năn nĩ tồi tội là nàng cho họ quằm ngay. Có lẽ, cũng tại cá tính này mà không một người đàn ông nào muốn lấy nàng làm vợ. Như thường lệ, Cường đi học về nhà trước mẹ. Vào phòng nhìn lên bức tường, một nụ cười nở trên môi. Cái lổ vẫn thông suốt. Chắc mẹ nó vẫn không biết gì về cái lổ này. Có tiếng lách cách ngoài cửa. Mẹ nó đang vào nhà. Một thoáng lúng túng, mắc cở khi Cường nghĩ đến hành động của Kiều Hạnh xô nó ra một cách phủ phàng, lúc nó định giở trò loạn luân với nàng. Từ hôm qua đến giờ nó cố gắng tránh tiếp xúc với mẹ mình, mỗi lần thoáng thấy bóng mẹ là nó cảm thấy đỏ rần cả mặt, rồi cảm giác bị hất hủi làm nó thấy quê quê. Lúng túng, chẳng biết làm sao khi chút nữa phải giáp mặt với mẹ, Cường tọt vội lên giường, trùm chăn giả bộ ngủ khi thấy tiếng bước chân vang ngoài cửa phòng. Không thấy con ra đón mình như thường lệ. Kiều Hạnh thấy lo lo vội hỏi vọng vào : -Cường ơi . . . con đâu rồi . . . làm gì trong phòng vậy? Không một lời đáp trả. Kiều Hạnh vội đến phòng con. Thấy con co ro trên giường, nàng nhẹ nhành khép cửa. Bước về phòng mà tâm trạng kiều Hạnh rối bời . . . không hiểu tại sao con mình lại trùm chăn kín mít, không biết nó ngủ hay là nó mắc cở về việc hôm qua, không chừng nó thèm muốn mình quá mà không được nên bây giờ sinh bệnh rồi chăng? . . . Biết bao câu hỏi dồn dập làm Kiều Hạnh lúng túng choáng váng cả đầu. Trút bỏ bộ quần áo trên người, đứng trước gương. Kiều Hạnh ngắm nhìn thân thể trần truồng tràn đầy nhựa sống của mình . . . Tấm thân này đã làm cho biết bao nhiêu gã phải mất ăn mất ngủ khi mà vô tình nhìn thấy. Một thân thể nõn nà lúc nào cũng hừng hực ngọn lữa dục vọng. Chính vì thế mà nhiêu đêm khi máu dâm trong người trổi dậy, nghỉ đến đàn ông là nàng cảm thấy ngứa ngáy vô cùng. Cái lồn phồng lên, hai mép hé ra nhim nhíp, dâm khí tràn ra bóng cả lồn . . . lúc đó bàn tay nàng, không phải nói hai bàn tay cũng chỉ làm dịu bớt được phần nào cơn sóng tình đang dậy trong lồn, chứ không thể nào làm cho nàng tới đỉnh Olympia được. Nhiều lúc trong đêm thanh vắng, khi mà bản năng đàn bà trổi lên Kiều Hạnh thầm ước phải chi có một con cặc thật bự, thật cứng cứ tối đến là chui vào ngập sâu trong lồn mình. Nàng trầm ngâm suy tư, cái lồn này đã từng tung hoành với biết bao con cặc của mọi thành phần ngoài xã hội . . . tại sao với thằng Cường lại không được nhỉ?nó không phải là con người à?không phải là đàn ông à?không, nó là đàn ông 100%, nàng sinh ra nó nàng biết chứ. Tại sao hai mẹ con với nhau lại không được?sự sống trên trái đất này cũng chỉ bắt đầu từ ông Ađam và bà Eva, con cháu họ đụ nhau hà rầm mới ra mấy tỉ người trên trái đất này đó chứ. Nói chi cho xa xôi, Lạc Long Quân và Aâu Cơ đụ nhau đẻ ra trăm trứng, nở thành trăm người con, phải đụ nhau loạn cả lên mới ra nhiều người Giao Chỉ tức là người Việt mình bây giờ đây. Rồi trong triều đình phong kiến, vua chúa cũng toàn chịt với người cùng huyết thống để không làm loãng giòng máu rồng. Loạn luân với không loạn luân khác nhau chổ nào?Không phải lúc mình sanh nó ra con cặc của nó cũng cọ quẹt với cái lồn mình rồi hay sao?. . . không phải tay mình cũng đã sờ vào con cặc của nó, lúc mình tắm rửa hay cầm cu cho nó đái lúc bé hay sao?thịt chạm với thịt . . . có hư hao sức mẻ, hay để lại dấu tích gì cho mọi người biết để mà chửi là loạn luân. Không biết bây giờ con cu của nó như thế nào đây? . . . bao lớn? . . . bao dài? . . . Mắt kiều Hạnh bắt đầu long lên với những ý nghĩ đó, tim đập mạnh, một khoái cảm vừa thích vừa sợ về những điều cấm kỵ của loài người vừa loé lên trong đầu. Máu dâm trong người cuồn cuồn dâng lên tận óc rồi nó chạy dọc theo xuống sống lưng xuống đến lồn, tụ lại ở mồng đốc. Dâm khí bắt đầu tứa ra đầy lồn, mắt nàng lờ đờ con ngươi đỏ ké vì những đường gân máu li ti chằn chịt nổi lên. Toàn thân nóng bức khó chịu, lổ tai lùng bùng. Nàng bước vào buồng tắm, đứng dưới vòi sen, mở nước. Những tia nước mắt lạnh phun xối xã lên thân thể hâm hấp của Kiều Hạnh. Nàng xoay người hướng vú và lồn về phía cái lổ trên vách tường. Nàng đoán chắc 100% sau cái lổ là một gã trai đang thèm thân thể mình đến chảy nước. Gác một chân lên thành bồn, nàng chà xát chùm lông bằng Feather hoa đậu biết làm chùm lông đen bóng và mượt mà hẳn lên, banh rộng hai mép lồn ra nàng xịt nước vào cái miệng lòn tròn vo đỏ au, Từng ngón tay búp măng của nàng bắt đầu chui sâu vào trong lồn mà thụt mà ngoáy, đôi môi mọng nước của nàng hé ra mời mọc, hai mắt khép hờ đê mê, mái tóc dài dợn sóng sổ tung trên bờ vai làm nàng trông thật dâm đảng và khiêu khích vô cùng tận. Sau bức tường, Cường không bỏ sót một hành động nào của mẹ, nó biết chắc là mẹ nó đang nứng lồn dử lắm. Nó chắc lưỡi, lắc đầu tiếc rẽ cho hành động vội vàng hôm qua. Thiệt là dục tốc bất đạt. Giá mà hôm qua mẹ nó hứng tình như bây giờ thì khi nó xáp vô thì ok rồi. Một ý nghĩ lóe trong đầu, không biết bây giờ lặp lại một lần nữa vào thì ra sao nhỉ? Một thoáng ngập ngừng, rồi Cường bước vội qua phòng Kiều Hạnh. Tim nó đập thình thịch với một hy vọng mơ hồ là mẹ nó sẽ không khóa cửa. Nó muốn nhảy cẩng reo lên vì cánh cửa phòng mẹ nó không khóa. Lách nhẹ vào trong căn phòng mờ mờ ánh đèn ngủ vàng vàng. Đừng sát bên tấm cánh phòng tắm, tiếng nước rào truyen sex rào bên trong làm nó muốn điên lên. Hít một hới dài dứt khoát chiếc quần xà lỏn của nó đã nằm ở một góc. Bàn tay nó run run cầm lấy tay cửa. Nó nhủ thầm:không biết đây là cánh cửa thiên đàn hay địa ngục đây. Cường nhắm mắt thu hết can đảm, miếng nó lầm bầm:kệ, tới đâu thì tới. Trong một khắc, cánh của tung ra như một cơn lốc thân thể trần truồng của lao vào cái cơ thể lõa lồ đang lom khom lau nước trên người. Từ phía sau, Cường ôm chặc eo mẹ mình. Kiều Hạnh quay đầu lại, nàng lúng túng bất ngờ vì không lường trước được cảnh này nên không biết phản ứng ra sao. Theo bản năng phụ nữ nàng đưa tay che bớt phần nào cơ thể trần trụi của mình. Lúc đó thì môi của thằng con trai đã áp vào đôi môi khiêu gợi của nàng. Kiều Hạnh lắc đầu né tránh nụ hôn thô bạo. Cường liền xoay người mẹ nó lại, áp đầu vào bộ ngực nở nang, trong một thoáng cái núm vú đã lọt thỏm vào trong đôi môi đầy nước miếng nhờn nhờn của nó. Nó mút hết vú này rồi lần sang vú kia. Cái lưỡi nham nhúa quét cái chóc lên quần vú, nơi hội tụ hàng triệu sợi dây cảm giác. Kiều Hạnh chực rú lên, chân muốn khụy xuống, hai tay nắm lấy tóc con mà run lẩy bẩy. Vài giây sau, Cường nhả vú ra rồi dùng mũi ủi ủi dần lên cao khỏi bầu vú. Một tay nó vòng ra sau giữ ngang eo ghì mạnh cơ thể mát rượi của mẹ nó vào sát người, tay còn lại túm lấy tóc giữ ngay đầu mẹ nó lại rồi đặt lên đôi môi hé mở một nụ hôn nhục dục. Kiều Hạnh cố vùng vẩy nhằm thoát kỏi vòng tay của đứa con trai, ác nghiệt thay nàng càng vùng vẫy thì cái đầu cặc cứng ngắc của đứa con càng có dịp chà sát lung tung cái mu lồn đầy lông của nàng, trong một khoảnh khác khi Kiều Hạnh cố chống hai tay vào vai Cường lấy sức nhích người lên cao để đẩy đôi môi nó ra khỏi mặt mình. Trời xui đất khiến làm sao tự nhiên Cường khuỷnh chân cùng lúc mẹ nó nhón người lên. Cái đầu bùi được dịp quét một đường dọc từ trên mu xuống rồi lọt thỏm giữa hai đùi nàng. Trong một giây, cả hai cơ thể trần truồn như bất động khi cái đầu cặc vô tình tra ngay cái lổ lồn ẩm nước. Kiều Hạnh ú ớ. Hai mẹ con tròn mắt nhìn nhau. Thời gian như ngưng đọng đón chờ thời khắc đặc biệt. Cậu trai nắc nhẹ, người đàn bà bật ra tiếng rên khẽ. Con cặc đã chạy tuốt vào lồn một cách thật nhẹ nhàng, êm ái. Từ giờ phút này trở đi Kiều Hạnh hoàn toàn bị khuất phục trước con cặc của đứa con mình. Toàn thân nàng mềm nhũng như cọng bún. Nàng vòng tay ra sau ót Cường xiết chặc, lưỡi quấn lấy lưỡi nó. Họ hôn nhau say đắm như một cặp tình nhân. Tay phải Cường tích cực sờ nắn cái vú nâng nẩng tròn trịa, tay trái thì chà chà rồi bấu nhẹ lên bờ mông nung núc thịt săn cứng của mẹ nó. Cường kéo nhẹ cặc ra, rồi dùng đầu cặc mơn trớn hai mép lồn trơn nhớt. Kiều Hạnh bây giờ đã hết bất ngờ và bắt đầu sắn tay lao vào cuộc chơi xác thịt với đứa con mình. Nàng cảm thấy cái đầu cặc nóng hổi khều qua khều lại cái lổ lồn mọng nước của mình. Sướng khoái tràn ngập cơ lồn, nàng cuối đầu nút mạnh rồi đưa sâu thêm nữa lưỡi mình vào miệng Cường, đứa con trai của nàng. Hai thân thể trần truồng vẫn dính chặc như sam, say mê trao nhau nụ hôn nhục dục, cơ thể vẫn không ngừng uốn éo hoà nhịp theo từng cung bậc khoái lạc đang len lõi trong từng sớ thịt, sợi tóc trên cơ thể họ. Vòng tay bợ lấy mông đít Kiều Hạnh, Cường nhấc bổng nàng lên đi ra phòng. Đặt mẹ nằm ngữa ra giường, hai chân thòng xuống đất. Cái mông bự bị sức nặng cơ thể đè nên bẹt ra làm cái mu lồn với đám lông rậm đen mướt dôi lên ngang bụng, cái nốt ruồi mọc kế bên như một nét chấm phá làm cái lồn thêm phần duyên dáng. Cường quỳ xuống, banh hai đùi mẹ mình ra, hai cái mép lồn đỏ au được thể hé ra khiêu khích. Nó cúi sát mũi vào chùm lông cọ quẹt hít hít, mùi xa bông thơm tho làm nó quay cuồng. Nó thầm nghĩ không ngờ cái lồn mẹ mình thơm đến như dậy. Rồi nó úp trọn cái mặt lên miệng lồn chà chà làm cho mặt mũi nó dính đầy dâm khí bong lưỡng. Cường vạch hai mép lồn đỏ au, sưng húp như hai múi bưởi ra chiêm ngưỡng, bên trong một vùng thịt bóng nhày đỏ ửng với cái lổ đen sâu thẳm. Nó gồng lưỡi chọt sâu vào lổ đen, dùng đầu lưỡi nham nhám cọ quét thành lồn, đoạn kéo một đường lưỡi dài lên hột le, đá đá cái hột thịt rồi bè lưỡi nút hột le cái rột. Mẹ nó rú lên, một dòng nước lạt lạt phọt ra thấm vào lưỡi nó. Cơ bụng Kiều Hạnh co lại, hai tay bấu chặt xuống nệm, cặp mắt với hàng mi cong vút lim dim, bộ ngực nhấp nhô từng chập một theo từng động tác bú liếm của đứa con. Sau một hồi hít hà trong khoái lạc. Kiều Hạnh chồm người ôm lấy đầu con kéo lên, thì thầm vào tai con trong hơi thở dồn dập : - Đút cặc con vào lồn mẹ đi Cường . . . Mẹ chịu hết nỗi rồi con ơi. . . Cường nhoài người lên đặt lên bờ môi mọng nụ hôn si mê. Rồi nó khum người, khéo léo dùng hai đầu gối đẩy ngược hai đùi mẹ nó lên cao. Hai cái chân mẹ nó tự động dang rộng ra. Cái mu nổi bật lên giữa bộ đùi trắng muốt. Hai mép lồn sưng húp hở toát ra, cái lổ lồn sâu hắm bóng lưỡng hiện ra mời gọi. Không chần chừ Cường dúi ngay đầu cặc vào miệng lồn, cái lổ lồn giãn ra nuốt dần cái đầu cặc đỏ ửng, nó vừa nuốt hết cái đầu rùa lập tức Cường nắc một cái . . . một tiếng hự không biết ai buộc miệng rên lên, nguyên củ cặc ngập lút đến tận cùng trong lồn Kiều Hạnh. Nó lại kéo ra nhẹ nhẹ rồi nắc mạnh vào. Mẹ Cường rên rĩ sướng ngất ngây : - Ôi. . . đã . . . mẹ sướng. . . mẹ sướng quá con ơi. . . Nó đổi kiểu, gác hai chân mẹ nó lên vai, hai tay luồn xuống dưới bộ mông mẹ nó giữ chặt. Rồi nắc tới tấp, nắc dã man xuống lồn mẹ nó. Vang vọng khắp phòng là tiếng bạch bạch của da thịt vổ vào nhau, hoà cùng tiếng rên trong thống khoái của hai mẹ con. Thời gian cũng quá đủ để Cường đi tới đoạn cuối. Mặt nó đanh lại, cằm bạnh ra, cổ nổi gân chằng chịt, nó rống lên như bò . . . bhùm. . . hùm. . . bhùm . . . rồi tung từng đợt tinh thật mạnh vào lồn mẹ mình. Nó chồm lên người mẹ, dướng cặc sâu hơn vào trong lổ lồn đang thít chặc và co giật. Tay chân Kiều Hạnh vòng lên ghì sát hơn nữa thân thể đứa con trai vào lòng. Hai cái lưỡi lại xoắn lấy nhau chia sẽ khoái lạc nhục dục tràn ngập trong con người họ. . . . Đã gần 2 giờ sáng rồi mà Kiều Hạnh vẫn còn trằng trọc. Hồi nãy hai mẹ con nàng đã đụ liên tiếp ba cái rồi. Nếu không đói bụng chắc sẽ còn địt nhau nữa. Quả thật trai mới lớn thật sung sức, mới xuất tinh ào ài vậy mà chỉ vài phút sau cặc lại cứng trở lại. Cơm nước xong, con muốn tiếp nhưng Kiều Hạnh sợ con không có sức để sớm mai còn đi học. Nàng đành từ chối, và hẹn lúc khác. Nhưng khi leo lên giường, nghĩ đến con cặc là Kiều Hạnh lại phát cuồng lên nữa. Nằm gác tay lên trán Kiều Hạnh miên mang suy nghĩ:có thể đây là lần đầu tiên trong đời con mình được bú lồn và được đụ, nên nó rất hao hức đâm ra xuất tinh qua sớm. Trong khi đó nàng lại muốn trận đụ càng kéo dài càng tốt, để thân thể nàng chìm trong khoái cảm tình dục nhiều hơn. Bất giác một tay Kiều Hạnh đưa lên nắn vú tay còn lại đưa xuống xoa cái lồn đang xốn xang. Phải chi thằng Cường bây giờ chạy vào thì sướng phải biết. Đéo mẹ, càng mong càng sốt ruột, cái thằng làm gì mà giờ này không chịu mò qua làm cái lồn giằng vặt tâm cang mình. Khoảng mười phút sau, nứng quá chịu không nổi Kiều Hạnh bước xuống giường, khoát cái áo ngủ mỏng te vào người rồi cất bước sang phòng con trai. Đẩy nhẹ cửa bước vào, ánh trắng vàng vọt hắt qua khe cửa đủ để Kiều Hạnh nhìn thấy Cường đang trần truồng ngủ say sưa. Ô kìa! con cặc nó đang cương, dù không cứng lắm nhưng dưới cặp mắt dâm đảng của nàng nó đầy ma lực. Kiều Hạnh bước nhẹ đến bên giường, nhìn không chớp mắt vào con cặc. Nàng đang đấu tranh với sự cám dổ và luân thường đạo lý. Cường đến với mình còn có thể tha thứ, vì dù gì nó cũng là thằng thanh niên mới lớn, chưa suy nghĩ chính chắn. Bây giờ thì mình lại chủ động đến với con, coi sao đặng. Con nó có khinh mình không?Lòng kiêu hảnh của người đàn bà biết mình đẹp và hấp dẫn làm Kiều Hạnh dằn cơn nứng quay lưng bước đi. Ra đến cửa, nàng quay lại nuốt nước miếng luyến tiếc, con cặc ngon quá, không lẽ bỏ qua?Nhớ đến những đêm trường không có cặc bên cạnh, nàng phải thủ dâm bằng tay thấy mụ nội. Bi giờ con cặc trong tầm tay không lẽ vì chút sĩ diện mà bỏ sao đây? Uổng. Phí của giời. Kiều Hạnh tuốt áo cho nó rơi xuống nền nhà, rồi như một vận động viên nhảy xa, nàng bước ba bước phóng tọt lên giường. Vơ lấy con cặc đang ngao nghể nhìn nàng mà vuốt lên vuốt xuống, đầu nàng cuối xuống tay đưa con cặc vào miệng, bú mút thật điệu nghệ. Cường ú ớ trong mê vì tự nhiên con cặc nó được mơn trớn bằng một vật gì đó nham nhám, nhờn nhờn và nóng ấm. Nó chồm dậy thấy mẹ nó đang bú cặc, thích quá nó hẩy hẩy con cặc trong lổ miệng mẹ nó. Kiều Hạnh biết con đã thức liền xoay người chìa cái lồn vô miệng nó. Nó lè lưỡi liếm dọc hai mép lồn ướt nhẹp dâm khí, rồi đưa tay rê rê hai mép lồn trơn nhớt kéo hai mép ra xa, mỏ nó chu lại thổi phù phù vào lổ lồn làm cái mông mẹ nó giật giật. Rồi nó lại chọt cái lưỡi vào lổ lồn bóng loáng dâm khí mà vét, mà ngoáy khắp cả trong ngoài miệng lồn. Mẹ nó sướng quá kêu lên : -Ui. . da. . ôi. . . sướng qua Cường ơi. . . con bu lồn lâu lâu cho me sướng nghen con. . . Oái. . mẹ. . nứng . . . mẹ sướng lắm Cường ơi. . . Dâm khí tuôn ra lai láng cùng với tiếng rên sướng khoái của người mẹ làm thằng con khoái tợn. Bị kích thích quá đổi. Cường thấy muốn bắn tinh, vôi la oai oái: -Mẹ ơi. . con muốn ra . . . sắp ra rồi, chịu không nổi mmẹ ơi . . mẹ ngồi lên. . . chơi con đi mẹ. . . đừng bú nữa. . con ra ra . . . hừ . . . hờ. . . hừ Kiều Hạnh xoay người ngồi lên bụng con, kê con cặc vào ngay miệng lồn, rồi thả người nhẹ nhàng xuống, cái lồn nuốt dần con cặc vào lút bên trong. Kiều Hạnh sàng mông qua trái rồi qua phải, kéo lồn lên cao đến tận đầu cặc rồi nàng rê rê nhấp nhấp cái cửa mình thình lình đóng mạnh xuống. Nàng dộng lồn bành bành bành bạch lên xương mu con trai. Hai trái vú tưng lên tưng xuống theo nhịp nhấp nhổm của nàng. Cường cúi mặt nhìn trân trân vào cái khoảnh khắc cái lồn mẹ ăn dần con cặc của mình. Rồi hai tay nó đưa lên vú Kiều Hạnh bóp lia lịa, nó bóp rồi nắn rồi vắt hai trái vú trắng nõn. Đồng thời nó chống hai chân xuống nệm lấy thế. Khi mẹ nó dập xuống là lập tức nó hẩy mông lên thật mạnh. Kiều Hạnh rú lên như chó cái trong cơn động dục khi đầu cặc theo đà chạy tuốt vào tận tử cung nàng. Hai mẹ con phối hợp rất nhịp nhàng ăn khớp đến từng động tác. Aâm thanh chành. . . chạch. . . chành . . . chạch càng lúc càng lớn. Rồi họ nhấp nhanh hơn, lồng lộn hơn. Lông lồn, lông dái ướt đẩm dâm khí bết lại. Bộ phận sinh dục bắt đầu phát ra tiếng nhóp nhép theo từng cú nắc cú dập như trời giáng của hai mẹ con. Vài phút sau, hai mẹ con Cường cùng rung lên bần bần, họ đồng thanh gào lên trong khoái cảm tột đỉnh. Cường xịt khí be bét trong lồn mẹ nó. Kể từ hôm đó trở đi, Kiều Hạnh luôn mặc những chiếc áo ngũ thật mỏng và đủ màu sắc, bên trong nàng không mặc đồ lót để đứa con tha hồ chiêm ngưỡng thân thể quyến rũ của mình. Cường khoái lắm, nó tha hồ ngắm nghĩa thân thể nóng bỏng của mẹ mình ẩn hiện qua lớp vải mỏng. Có hôm, đi xuống bếp thấy mẹ nó đang lúi cúi nấu ăn, cái mông đít tròn trịa nổi bật dưới lớp vải mang tang bó sát da thịt. Máu dâm nổi lên. Nó bước nhẹ đến sau lưng, móc cặc ra, kéo vạt váy lên cao rồi nhét con cặc vào giữa hai mông đít, tay thì luồn dưới mép áo ra trước ngực bóp bóp hai trái vú căng tròn. Miệng thì hôn lên gáy rồi liếm hai vành tai làm Kiều Hạnh nổi gai óc, toàn thân rần rần. Được một lúc, nó vừa nắc cái đầu cặc ngay cửa lồn vừa đưa tay xuống cái vuốt vuốt, xoa xoa cái mu lồn đầy lông đen kịt. Như thể bị nam châm hút. Kiều Hạnh liền quay người lại, cầm lấy con cặc của con mà vuốt ve, nhìn nó bằng cặp mắt dâm dục, nói: - Cưng dám. . . thôi mà. . . để cơm nước xong đã. . . được không cưng? - Nhưng. . . mẹ ra nước. . . ướt nhẹp tay con rồi nè. Kiều Hạnh nhóm chân lên, choàng tay ôm cổ con. Cường đưa lưỡi cho Kiều Hạnh mút cho đã cơn dâm đang dâng lên trong lồn mình. Con cặc của Cường chỉa thẳng vào miệng lồn nàng khiêu khích, mời mọc. Cường thủ thỉ vào tai nàng: - Mình đụ một phát rồi ăn cơm nha mẹ! Kiều Hạnh gịt đầu con xuống mút nhẹ lên mồi, rồi gật đầu. Cường lột phăng cái váy khỏi đầu mẹ nó rồi vứt lên chiếc bàn gần đó. Nó bế xốc mẹ nó trên tay đi ra phòng khách. Đặt Kiều Hạnh quỳ chổng mông trên ghế so-fa. Cường bước ra đàng sau cúi xuống đưa lưỡi liếm vòng quanh cơ đít, rồi bất thần chọt mạnh lưỡi liếm ngay lổ đít. Mẹ nó giật nẩy người lên, miệng lảm nhảm: - Oâi trời. . . con làm gì mẹ đó. . . mẹ chết mất Cường ơi. Cường làm thinh, vạch hai mép lồn ra chọt lưỡi vào ngoa nghoe chốc chốc lại rê lưỡi liếm một phát ngay lổ đít. Cả thân người Kiều Hạnh giật tung lên theo từng cú rê lưỡi của đứa con. Miệng nàng không ngớt hít hà rên rĩ. Trong lúc đó cái lưỡi của Cường vẫn miệt mài đánh phá lổ lồn và hậu môn của nàng. Vì kích thích quá độ trước thân thể mượt mà của người mẹ. Con cặc Cường cứng lên hết cở, từ đầu cặc rĩ ra một dòng nước nhờn nhểu xuống ghế. Không thể chịu đựng thêm nữa, Cường lum khum người dúi cặc vào cái lồn đang nứng chảy nước dầm dề của mẹ nó. Nó day day đầu cặc ngay cái miệng lồn láng nhớt của sex mẹ mình rồi ưỡng người tới trước. Hai tay nó nắm lấy eo mẹ nó rồi sữa thế nắc liên tu bất tận, mặt kệ mẹ nó rên ới ơi vang vọng khắp nhà. Con cắc bắt đầu ngưa ngứa bên trong, biết sắp ra nó rút vội cặc ra khỏi lồn. Lật ngữa mẹ nó ra, đè lên người rồi nhét cặc vào lồn mà đụ tiếp. Nó giã những cú như trời giáng xuống xương mu mẹ mình, nó nắc đến trời long đất lở, nó giả những cú thật mạnh bạo xuống làm toàn bộ cái lồn sưng tấy, bầm dập đỏ tía. Kiều Hạnh rên rĩ la hét như bị chọc tiết, hai tay cào cấu lên tấm lứng trần của đứa con đến rướm máu. Đôi mắt diểm lệ với hàng mi cong vút rưng rưng nước vì đau tột cùng nhưng cũng sướng đến tột độ. Mặc kệ, Cường vẫn nắc chan chát cho tới khi con cặc nó giật giật, rồi bắn ra không biết bao nhiêu là khí vào trong lồn mẹ nó. Bữa cơm kết thuc thật nhanh. Đúng là ăn nó ấm cật, vừa buông đũa là hai mẹ con lại quấn lấy nhau. Kéo lên giường, môi kề môi, lưỡi kề lưỡi, lồn kề cặc. Những trận đụ kinh hồn lại nổ ra. Hai lần, ba lần, rồi bốn lần . . . hai mẹ con thi nhau đụ đủ kiểu. Kiểu lộn đầu bú liếm, kiểu mẹ cưởi trên người con mà địt, kiểu con đè lên người mẹ mà nắc, rồi mẹ chổng khu cho con nắc từ đằng sau, rồi mẹ nằm nghiêng cho con gác chân lên vai đút cặc vào lồn mà đụ, rồi mẹ nằm sấp hai chân duỗi ra dang rông, con ngồi ngay mông đít đút cặc xuống nắc phành phạch, hết đụ đứng lại đụ ngồi. Không biết họ đụ đến lần thứ bao nhiều thì trời đã sáng quắc. Hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau ngủ vùi trong niềm hạnh phúc lạc loài. Hết

Thứ Tư, 19 tháng 12, 2012

xem truyen tranh sex 18+ bàng quyên

Vào tháng 8 năm thứ 10 đời Chu Hiển Vương, bánh xe lịch sử Trung Hoa đã quay đến cuối đời Xuân Thu. Trận chiến Tương Lăng giữa Tống - Ngụy sau 5 ngày ác liệt đã chấm dứt, quân đội vua Tống thất trận. Tôn Tẫn cùng nhị công tử Ngụy Minh, đại phu Giang Ất vâng lệnh Ngụy hầu chấp nhận việc nghị hòa, đã đi sang Tống.
Sau khi vào thành, Tử Hãn dẫn họ vào toà cung điện của Tống hầu vừa bỏ hoang, 300 cung nữ xinh đẹp ăn mặc diêm dúa đứng xếp hàng chào đón. Vào trong cung vừa uống xong chén trà, Tử Hãn gọi 6 cung nữ xinh đẹp và tươi trẻ nhất, hai cô hầu hạ một vị khách tắm rửa.
Tôn Tẫn đi quanh vào phòng, và thấy trong phòng có một chậu ngọc đựng đầy nước nóng, bên cạnh đặt một bộ quần áo mới. Hai cung nữ bước lên trước cởi áo quần cho Tôn Tẫn, nhưng Tôn Tẫn luôn miệng bảo không cần, để 2 cô ra ngoài cửa, cài cửa lại, một mình tắm một cách thoả thích. Sau đó thay y phục mới, theo 2 cung nữ về phòng nghỉ của mình. đợI rất lâu mớI thấy Ngụy Minh và Giang Ất, mỗi người cặp kè 2 cung nữ bước vào. Hai người vừa ngồi vào chỗ, hai cung nữ cũng ngồi tựa hai bên mình như 2 con chim nhỏ tựa vào cây cao. Thoạt nhìn cũng đủ biết hai con ngườI ấy đã chung đụng vớI 4 cung nữ trong khi tắm táp.
- 300 cung nữ trong cung đều là những gái tân xinh đẹp được quân vương quả nhân mua từ các nước Vệ, nước Tiết (xung quanh Tảo Trang, Sơn Đông bây giờ) về - Tử Hãn cười - Bỉ quốc nước nhỏ dân nghèo, không có quà gì quý giá để dâng hiến. chỉ có những cung nữ tinh thông thơ phú và đàn hát. Cô nào các vị khách quý nhìn lọt mắt, xin cứ đưa về thượng quốc.
Ngụy Minh và Giang Ất vội vàng cảm tạ. Khi tiệc đã tàn lại có 6 cung nữ tuyệt sắc khác từ từ bước vào, cứ 2 giai nhân hầu hạ một quý khách ra khỏi phòng tiệc để vào 3 phòng khác hẳn nhau. Các cung nữ này nhận nhiệm vụ ru ngủ các sứ giả nước Ngụy, giúp các khách quý này dễ yên giấc nơi đất lạ.
Riêng Tôn Tẫn là thoái thác kh ông ch ịu hai cung n ữ h ầu ng ủ, ông ta nằm m ột mình nhớ về cảnh gia đình mình hôm qua...
- Chàng ơi! Hai người vợ cùng dịu dàng cất tiếng gọi và dang rộng cánh tay chạy bổ về phía ông, 4 hàng lệ lấp lánh trên 2 khuôn mặt tươi cười.
Ông chạy về phía 2 vợ, ôm chặt họ vào ngực, thưởng cho họ những trận mưa hôn cuồng nhiệt.
‘Nhớ chàng muốn chết được!” ‘Một tháng rưỡI chớ có ít đâu.” – Hai người vợ lẩm bẩm. Tôn Tẫn ôm riết lấy họ như sợ họ biến mất.
- Nhè nhẹ một chút, cẩn thận kẻo làm thương tổn đến 2 cái thai, 2 thiếp đều có mang cả.
Hai ngườI vợ khẽ đập lên lưng ông, nhắc nhở ông vớI giọng tràn trề hạnh phúc. Đêm ái ân hôm ấy thật dài dằng dặc.
Ba người chỉ muốn dùng sợi dây tình níu chặt vầng trăng lại, cho nó mãi mãi không chuyển về phía trời tây, mãi mãi đứng lặn, mãi mãi là một đêm tốt lành cho họ âu yếm nhau.

Vốn có quen biết với Tử Hãn - người đang chấp chính đất Tống, Tôn Tẫn có lời bàn cùng Tử Hãn:
- Vương tử, lần này đến Tuy Dương, thần phát hiện thấy nhộn nhịp hơn mấy tháng trước, nghe nói vương tử đã giảm mức thuế quan xuống một phần trăm ư?
- Cả những việc nhỏ nhặt như thế cũng không qua mắt được khanh à? - Tử Hãn cười bảo - Thật không có việc gì giấu được khanh!
- Người làm tướng, tất phải hiểu mình hiểu người – Tôn Tẫn cười – Em còn biết trong thành còn thiếu lương ăn, nên đã bàn vớI Ngụy công tử mang 500 xe lương thực đến để làm quà biếu, mỗI xe 120 kg, đủ cho quân sĩ toàn thành Tuy Dương ăn trong 2 tuần.
Sáng ngày thứ tư, đoàn sứ giả nước Ngụy phải lên đường về nước, đêm trước Tử Hãn mang 10 người cung nữ đã qua tay công tử Ngụy Minh và Giang Ất trong hơn 3 ngày qua, tận tay trao tặng cho họ mang về nước.
Tống Quan, Thôi Anh lo chồng đến nhiệm sở không có con gái hầu hạ sinh buồn, nên đều khuyên ông nhận lấy 4 cô hầu trẻ
- Tôi xa 2 em, 2 em lo cho tôi 4 cô gái; thế em xa tôi, tôi cũng phải lo cho 2 em một chàng trai phảI không?
Tuy nhiên để tránh cặp mắt nghi ngờ của ngườI khác, Tôn Tẫn cũng đành nhận 10 cung nữ như hai khanh tướng nước Ngụy trong đoàn. Đến Thừa Khuông, Tôn Tẫn mang 6 cung nữ giao cho Tiên Dinh, Ngụy Tráng và Chu Thương - mỗi người được 2 cô, chỉ giữ lại có 4 người mà thôi.
Nửa đêm hôm sau, Tôn Tẫn ra khỏi trại, đi kiểm tra việc gác sách thì gặp Tiên Dinh. Tiên Dinh kéo ông ra góc trại, trước hết cảm ơn Tôn Tẫn đã tặng hai mỹ nữ, rồI sau đó xúc động bảo:
- Tướng quân đối xử rất chân thành, không những tặng cho mạt tướng hai mỹ nữ còn trinh; mà còn tặng cho Ngụy Tráng, Chu Thương 4 cô gái cũng đều là gái tân. Sáng sớm hôm nay mạt tướng đã hỏi hai vị kia rồi.
Tôn Tẫn cười, vỗ vai Tiên Dinh: - Có gì đâu, đó gọi là chút lòng đồng sự sơ giao mà.

Đúng tiết Đại thử - trời nóng bức oi ả, qua những phút động não căng thẳng vừa rồi, đến giờ đầu óc Bàng Quyên mới nhẹ nhõm, nên muốn được phát tiết ra ngoài. Bàng Quyên cho gọi A Trân, A Tú đến, bảo họ cùng tắm vớI ông ta. A Trân, A Tú chẳng lạ gì cách thức của Bàng Quyên, khi thoả mãn xong chuyện, ông ta đều đem những cô nữ tỳ cùng tắm chung vớI mình đem gán cho cấp dưới làm tỳ thiếp. Tất nhiên họ cũng không dám chống lại mà đành thừa nhận số mệnh.
- Các ngươi đến đây mau lên, hôm nay trời nóng quá ta không đợi lâu được – cau mày, Bàng Quyên khẽ quát.
- Dạ, xin tuân lệnh tướng quân.
Hai cô gái trẻ trần truồng riu ríu bước mau lại chỗ Bàng tướng quân đứng; họ sẽ sàng chia nhau, kẻ cởi áo, người tụt quần cho Bàng Quyên.
Dương cụ của họ Bàng cứng như thiết côn, cũng có u có móc giống hệt cây trường thương mà tướng quân thường sử dụng, đúng là một quái dương cụ. Bàng Quyên văn võ song toàn, nơi tướng phủ đầy mưu cao kế sâu, khi ra trận đường đường là một mãnh tướng đã đánh dạt bao đội xung kích địch quân. Chốn hậu phủ cũng vậy, trừ Long Nguyên – chính thất là một mình một đêm, có lẽ Bàng Quyên nể thưở hàn vi nên có phần nương gượng. Còn chung quy phục vụ cho Bàng tướng quân bao giờ cũng từ hai nữ nhân trở lên.
Sau một hồi được xoa bóp từng thớ thịt, Bàng Quyên nhắm mắt mơ màng sảng khoái. A Trân liếc sang A Tú khẽ nói:
- Chắc hôm nay tướng quân mệt trong người chăng?
- Không đâu, ngài vẫn khoẻ cơ mà - vừa lắc đầu A Tú vừa đưa tay lên vùng giữa hai đùi của mãnh tướng.
Bàng Quyên chợt bật người dậy: - Ngươi khá lắm, hiểu được ý ta nên có thưởng!
Ông ta qươ tay sang vòng eo A Tú, lật đè ngửa nàng thiếu nữ ra rồi nhanh chóng phủ người lên. A Tú khẽ rướn người lên: Ah… ah… Dẫu đã biết trước việc gì sẽ diễn ra khi được chủ nhân sai vào phòng tắm, song cái đau đầu đời không thể khiến nàng không choáng cả người.
Bàng Quyên khẽ ngoắc A Trân đang đứng tần ngần kế bên, tay chân nàng buông thõng không biết làm gì trong hoàn cảnh này, vẻ mặt đỏ ngay gắt: - Cả ngươi cũng lại đây nữa.
Đến lượt A Trân làm chiến mã, nằm kẹp giữa hai đùi Bàng Quyên cho chủ nhân phi nước đại. Tác phong không khác mấy khi xung trận, Bàng tướng quân miệt mài nhún nhẩy không màng đến vẻ mặt lúc nhăn lúc giãn của cô gái nằm bên dưới. Đối với Bàng Quyên, đàn bà theo một nghĩa đơn giản là thứ công cụ tạo ra người kế nghiệp tổ tông và mang lại cho người đàn ông họ những giây phút ngất ngây.
Hai cô tỳ nữ lặng lẽ đi ra khỏi phòng tắm, chân họ có giãn ra hơn so với lúc mới vào. Cơn đau nơi hạ bộ của họ còn âm ỉ, khó ai mới làm ngựa lần đầu mà thoát khỏi cảm giác ấy; tuy nhiên họ cũng được dạy cho biết lần thứ hai sẽ tốt hơn, có vậy thì mới tiếp tục lần thứ ba, thứ tư được chứ.
Chợt có một tiểu tướng đến thăm, tiếng là viếng chúc nhưng thực ra muốn cầu cạnh thăng thêm một chức quan nhỏ. Viên tiểu tướng có dắt theo 2 mỹ nữ, Bàng Quyên gật đầu lia lịa bảo là được, đuổI khéo viên tiểu tướng ấy ra về. Cô gái đầy đặn tên Từ An, còn cô thon thả là Sở Phục. Sở Phục hai tháng trước mới bị quân Tống bắt từ nước Sở về nhập cung nước Tống, có giọng nói như chim hót, làm mê đắm lòng người. Bàng Quyên thưởng thức cô ta trước rồi mới vời đến Từ An.
Vì nhan sắc của hai cô này xinh đẹp hơn A Trân , A Tú rất nhiều, lại là con nhà quyền quý, giỏi văn thơ chữ nghĩa, biết đánh cờ, thông âm luật nên được Bàng tứơng quân sủng ái.
Từ đó hai cô A Tú, A Trân chẳng khác gì hai cô nữ tỳ loạI hai, ngày đêm chỉ làm chân sai vặt; chẳng những không được thương xót, trái lại động một tý còn bị Bàng Quyên cùng Sở Phục, Từ An đánh đập, lòng rất đau khổ oán giận khôn nguôi.
Qu ân nước Ngụy dưới quyền chỉ huy của Bàng Quyên tiếp tục lao vào những cu ộc chiến mới. Sau trận phạt Hàn trở về, Bàng Quyên vô cùng hân hoan với chiến thắng. Sáng ra chưa bảnh mắt, Bàng Quyên còn ôm Long Nguyên ngủ trên lầu cao. A Trân đã mở cửa vào báo;
– Thái tử đến thăm, đang đợi ngài trong phòng kín.
Bàng Quyên vội vàng bò dậy, rửa mặt, súc miệng để ra gặp thái tử. Luôn miệng Bàng Quyên bảo có tội vì ra muộn, Thái tử cừơi bảo:
- Tướng quân vì vua nước Ngụy, không đoái hoài đến gia đình, xa vợ con lâu ngày, ít có khi gặp gỡ. Trái lại vương tử ta đã phá rối sự nghỉ ngơi của tứơng quân, xin tướng quân lượng thứ.
- Thái tử giá lâm có điều gì muốn dạy?
- Vẫn là chuyện cầu hoà với Tống do em kết nghĩa của tướng quân thỉnh cầu. Tôn Tẫn sau khi bị phụ vương ta khước từ, ông ấy đến thẳng phủ tướng quốc, định thuyết phục Bạch tướng quốc.
Bàng Quyên mím chặt môi. Rút cục thì thằng em kết nghĩa này muốn gì nhỉ? Tại sao phảI cố liên minh vớI Tống? À thì đúng rồi, ngày trước sư phụ Quỷ Cốc tiên sinh có nói: Tôn Tẫn sẽ thành danh ở miền đông, mà miền đông chính là nước Tống. Đúng rồi, hắn ta không muốn phò tá mình, Tôn Tẫn chỉ muốn sang nước Tống để làm thủ lĩnh!
- Chỉ cần một lá thư từ nước Tống – trên mặt Bàng Quyên hằn rõ nét nhăn nham hiểm – Vi tướng sẽ cho ông ta nhận tội hình mà ông ta còn cảm tạ ơn đức của vi tướng.
Tiếp đó, A Tú nghe thấy Thái tử gọi mang hai mỹ nữ ra và dặn họ suốt đời hầu hạ Bàng Quyên, rồi nghe tiếng cáo từ của Thái tử và bảo Bàng Quyền không cần tiễn.
Cùng A Trân, Á Tú đứng áp sát người vào vách phòng Bàng Quyên. Cả người cô ta nóng ra lên khi từ vách bên kia phát ra tiếng hôn hít của Bàng Quyên với hai mỹ nữ mới được tặng, tiếng sàn nhà chấn động, tiếng rên rĩ của từng người con gái đang thành đàn bà… cùng tiếng thở hồng hộc của Bàng tướng quân… Ai mà chịu thấu đời được chứ.
A Tú rơm rớm nước mắt bỏ đi, lặng lẽ kéo tay A Trân đi về hướng phòng ngủ…

Hơi nước bốc lên ngùn ngụt, vươn vai tỏ ra vô cùng thoả mãn, trong phòng tắm vị đại tướng nước Ngụy nhớ lại thưở hàn vi của mình… Tháng 6 năm Chu Hiển Vương thứ 6 (363 tr. CN), Bàng Quyên sau hơn hai năm rưỡi đến Quỷ Cốc được sư phụ cho xuống núi. Trận đại thắng đầu tiên của nước Tần sau 100 năm với các nước phương đông, Điền Võ - con trai tướng quốc Điền Văn, bị đánh bại phải tự vẫn. Nơi đầu tiên ông đến là An Ấp – kinh đô nước Ngụy (bây giờ là tỉnh Sơn Tây).
….
- Được, ta sẽ nói. Nữ chủ nhân của cô có ấn tượng như thế nào về ta? Tại sao có lúc không gặp mặt ta? Tại sao lại một ngày lại đến đây 3 lần?
- Ông đòi nô tỳ phải cáo giác chủ nhân ư? - Mặt Tiểu Lan cười vênh váo, rồi nghiêm chỉnh trả lời:
- Thị tỳ không thuộc loại vong ân bội nghĩa, không có phúc nhận phần thưởng của ông, thị tỳ xin cáo lui!
- Khoan đã! Hãy nghe ta nói hết. Ta không đòi cô cáo giác chủ nhân cô, nhưng lại muốn hỏi cô, nếu ta lấy chủ nhân của cô, thì cô có cho lấy không?
- Ông muốn lấy chủ nhân của thị tỳ? - Tiểu Lan cất cao giọng hỏi lại. - Chủ nhân của tỳ thiếp hơn ông 6 tuổi, lại ở góa một mình! Ông sau này giàu sang phú quý, không sợ bạn bè chê cười cho ư?
- Đại trượng phu đã làm việc gì thì đâu có sợ người đời nói mà cải ý? Ta nhất định lấy nàng! Ta chỉ cần cô trả lời theo sự quan sát của cô.
- Tỳ thiếp không rõ, tỳ thiếp đâu lưu ý đến chuyện đó? - Tiểu Lan lật đật bỏ chạy.
- Đừng đi, - Bàng Quyên nắm ngay lấy tay Tiểu Lan kéo lại. – Ta còn muốn hỏi cô. Ta lấy nàng, tất nhiên muốn cô cùng theo nàng, cô có bằng lòng làm thiếp của ta không?
- Ông muốn người này làm thiếp của ông? - Tiểu Lan kinh ngạc mừng ra mặt.
Bàng Quyên gật đầu. – Cô có bằng lòng không?
Tiểu Lan xấu hổ quay mặt đi, thỏ thẻ trả lời: - Ông cao vời không thể với tới, thị tỳ không dám!
Bàng Quyên xoay đầu Tiểu Lan lại, nhìn thẳng vào mặt cô:
- Ta muốn lấy chủ nhân của cô, trong lòng chủ nhân của cô có chỗ cho ta không? Trả lời ta nhanh lên!
- Chủ nhân của tôi hơn ông 6 tuổi, oán mình góa bụa, không còn trinh tiết để hiến cho ông, cho nên mới sợ gặp ông. Nhưng một ngày đến thăm ông mấy lần, chỉ mong không rời ông một khắc. Tuy nhiên, tính tình bà ta cứng rắn quyết liệt lắm, có vậy mới ở 10 năm không tái giá.
- Nói như cô vậy, thì ta suốt đời không có hy vọng lấy được nàng ư?
- Cũng không đến nỗi vậy. Sau khi ông lấy tỳ nữ làm thiếp, tỳ nữ sẽ thẳng thắn khuyên bà ấy lấy ông. Đợi lúc bà ấy không buồn bực, ông từ tốn dùng lời lẽ thật lòng cầu xin bà ấy, mang câu ngọt ngào ra mà vuốt ve. Khi bà ấy đang ngẩn ngơ, ông lại ôm bà ấy và hôn. Nếu bà ấy vẫn không bực mình, ông mân mê ngực bà ấy. Đợi đến lúc bà ấy mê mẩn rối chí, thì ông mới đè bà ấy ra - đến lúc đó thì bà ta sẽ để tùy ông định liệu.
- Có như vậy thôi mà cô làm ta mất thì giờ quá! – Nói rồi Bàng Quyên ôm lấy Tiểu Lan, áp dụng ngay lời cô ta vừa khuyên chỉ, thầm bảo đó cũng là một cách trả ơn thiết thực. Ông ta hối hả chặn Tiểu Lan xuống tràng kỷ, tha hồ hoan ái; rồi sau đó đòi cô phải tử ngậm lấy dương cụ cho mình, Tiểu Lan né tránh vì mắc cỡ. Cuối cùng thì cặp đùi to lớn của Bàng Quyên cũng kẹp được cái đầu ngỗ nghịch của cô gái trẻ ép chặt vào hạ bộ mình.
Mấy ngày sau, Bàng Quyên chủ động dẫn Tiểu Lan đến nhà Long Nguyên. Trong lúc Tiểu Lan bận trong bếp, ông ta bàn bạc với Long Nguyên đủ thứ chuyện trên đời, thỉnh thoảng gài mấy câu tình ý, mấy lời khêu gợi, làm tan chạy dần con đê lễ nghĩa của nàng. Thấy nàng không giận dữ trước những lời trêu chọc gợi tình của mình, Bàng Quyên tiến thêm bước nữa là khích nàng sang nhà chơi. Lúc đầu Tiểu Lan dẫn, sau đó Tiểu Lan tự ý đi chỗ khác, Bàng Quyên cũng ung dung như không. Tiểu Lan bèn cố ý kéo dài thời gian vắng mặt, Long Nguyên cũng vờ đi, tiếp tục đi với Bàng Quyên, nói trời nói biển.
Hôm nay Tiểu Lan đi vắng, hai người trò chuyện rất tâm đầu ý hợp, bỗng nhiên mây đen kéo kín trời... Một cú sét đánh mạnh xuống, quả cầu lửa rơi hình như cách hai người chừng mấy thước, Long Nguyên sợ quá hét lên một tiếng, nhảy xổ vào lòng Bàng Quyên, dựa chặt người vào ngực ông ta. Bàng Quyên lập tức dang hai cánh tay ôm chặt lấy nàng và hôn như mưa vào mái tóc mềm mại của nàng, vào cổ nàng, rồi nâng mặt Long Nguyên lên để ghé đôi môi sát vào.
Long Nguyên lúc đầu kêu lên một tiếng, rồi giẫy giụa một cách yếu ớt, sau đó thẹn thùng tiếp nhận, và cuối cùng nồng nàn hôn lại, môi họ gắn chặt vào nhau. Bàng Quyên mặc mưa tuôn gió thổi bên ngoài, mặc Tiểu Lan đang thò lõ con mắt sau rèm cửa, ông ta bình tĩnh đưa nàng góa phụ 10 năm vào bể hạnh phúc.
Thế rồi mấy con trăng trôi qua, sau khi Tiểu Lan đi ra ngoài sân, Bàng Quyên lại ôm ngang eo Long Nguyên đùa ngịch, Long Nguyên đẩy ông ta ra và bảo:
- Trong vòng nửa năm, không được đùa như thế nữa.
- Nhưng vì lẽ gì chứ? – Bàng quyên kinh ngạc hỏi. – nàng sợ ta xông vào cung thần thánh ư?
- Không phải vậy, - Long Nguyên cười, - đùi chàng nóng bỏng quá, người ta đang bụng mang dạ chửa.
- A, Tiểu Lan có mang à? – Bàng Quyên mừng rỡ giả ngây hỏi: - Sao cô ấy không nói với ta?
- Lại còn làm bộ nữa, suốt mấy tháng liền, bữa nào cũng làm người ta mệt muốn đứt hơi, thử hỏi sao mà không mang hậu quả chớ?! - Vừa nói Long Nguyên vừa nhăn mặt ôm bụng.
Bàng Quyên vội vàng chồm tới nhè nhẹ vuốt ve cái bụng người goá phụ 10 năm:
- Ta quả thật là vô ý – ông ta không giấu được nụ cười đắc chí của mình, bởi vừa mới tối hôm qua thôi Tiểu Lan cũng bảo là mình đã cấn thai.
Tháng 9 Chu lịch, tin báo mặt trận Thiểu Lương truyền về. Quân Tần ém giấu đại quân, binh sĩ đầu mặc thường phục hóa trang thành thứ dân, bất thần tràn lên phá bờ tây đê Hoàng Hà, nước sông làm ngập lụt Thiểu Lương. Quân Ngụy mất 40 ngàn binh sĩ, chỉ còn 20 ngàn người ngựa, lương thực hết phải giết ngựa mà qua bữa. Ba tháng sau, Bàng Quyên đột ngột nhận được lời mời của cựu tướng quốc nước Ngụy là Điền Văn. Nỗi hận bị giết cả nhà bốc lên ngùn ngụt trong lòng Bàng Quyên, định sau khi an cư xong thì ông sẽ tính chuyện nhà quan tướng quốc. Không ngờ lần này Điền cựu tướng quốc lại ra tay trước, Bàng Quyên tự nhủ: “Đến mất mạng là cùng!”, rồi lên được nhập tướng phủ.
Giương đôi mắt đục ngầu và đờ đẫn xem truyen tranh sex 18+ nhìn Bàng Quyên, Điền Văn than thở:
- Người xưa nói: “Cái trạch quân tử, năm đời chấm dứt”, không ngờ họ Điền, từ lão phu đến đời chắt Điền Liệt mới qua 4 đời thì đã hết.
Bàng Quyên không nói gì, trước mặt chỉ hiện lên cảnh gần 50 mạng người thân nhà mình đã ngã xuống, bởi một cái lệnh vô tình của Điền Văn năm nào.
- Tiên sinh không kiện tụng quan trên là muốn đích thân báo thù phải không? - Điền Văn lại hỏi.
Bàng Quyên gật đầu xác nhận, lúc này mọi lời lẽ đối với ông ta là thừa thãi.
- Trong trận Thạch Môn đại bại hai năm trước cùng quân Tần, trong số 60 ngàn binh sĩ Ngụy quốc hy sinh – nhà lão mất 4 con trai, 13 cháu, 3 con rễ và 7 cháu rễ. Họ Điền gồm 4 đời, đến bây giờ chỉ còn có 5 người đàn ông thôi tiên sinh ạ.
Để tỏ lòng sám hối, Điền Văn đãi tiệc mời Bàng Quyên, suốt buổi Điền Văn không nhắc đến ân oán nữa mà chỉ uống từng ly rượu đầy.
Lòng Bàng Quyên rối bời, một mặt không chịu trút bỏ ý muốn phục thù, vừa không nhẫn tâm nói rõ với Điền Văn; do vậy cũng uống rượu như điên. Từ sau bức bình phong phía sau tràng kỷ nhà họ Điền, hiện ra hai cô gái xinh đẹp tuổi chừng 19, bước đến quỳ cạnh Bàng Quyên, chìa những ngón tay búp măng trắng muốt dâng lên ông ta từng ly rượu. Thoạt nhìn biết không phải thuộc hạng nô tỳ, Bàng Quyên xua tay bảo:
- Hai thiếu nữ này không biết là người thế nào với lão tướng quốc, nên không tiện xưng hô, xin mời hai người lui ra.
- Họ là chị em sinh đôi khác mẹ với Điền Liệt, cha của Nữ Tường và Nữ Yên đều chết trong trận Thạch Môn. Hôm nay lão phu thực lòng xin tạ tội, nên sai chúng ra hầu rượu tiên sinh.
Lòng buồn bực lại liên tục bị chuốc rượu, chẳng bao lâu Bàng Quyên say mềm, ngã lăn tại bàn tiệc, được người hầu đỡ rời tướng phủ.

Bàng Quyên bất giác tỉnh giấc thấy trời đã sáng, phát hiện mình đã nằm trên giường nhà mình, bên cạnh vẫn là vợ và thiếp. Ông ta định đánh thức họ dậy, nhưng thấy không phải là Long Nguyên và Tiểu Lan mà là Nữ Yên và Nữ Tường, ông lo sợ ngồi phắt dậy, khoác áo nhảy xuống giường. Vừa đến cửa, thì gặp Long Nguyên đi ngược lại.
- Sao nàng lại để hai cô gái ấy đến nhà mình, rồi lại để họ lên giường chúng ta. – Bàng Quyên trách.
- Chàng chớ vội nóng, đợi thiếp nói rõ ngọn ngành cái đã.
Long Nguyên sợ hai cô gái họ Điền nghe được lại buồn, nên vội kéo ông ta sang buồng khác phân giải: lão cựu tướng quốc Điền Văn muốn chuộc lỗi bằng cách mang gả hai cô cháu mình cho Bàng Quyên làm thiếp. Nghe xong, Bàng Quyên bèn quyết liệt:
- Hãy đưa họ về Điền phủ, để họ làm thiếp sao tiện?
- Đưa về thế nào được? – Long Nguyên che miệng cười. – Đêm qua họ đã là người của chàng rồi, tất nhiên khi chàng thức giấc thì không nhận ra họ, mà chỉ tưởng họ là vợ của chàng thôi.
Bàng Quyên cười và lắc đầu, chứng tỏ việc vợ chánh nói là thực. Thảo nào lòng ông trong đêm lúc ngất ngây, lúc chua xót, chua xót rồi lại ngất ngây hơn. Trong đêm qua cả người Bàng Quyên hết đờ đẫn lại mê đắm, càng mê đắm càng thêm đờ đẫn, sáng ra đầu óc nặng trịch là vì lý do này.

Cách suy nghĩ của Bàng Quyên khác với người em kết nghĩa, Tôn Tẫn không thừa nhận thuật trị dân man trá đầy bá đạo, coi dân chúng như cỏ rác, coi hình phạt là cốt lõi. Bàng Quyên cười thầm: cuối cùng thì Tôn Tẫn cũng phải thừa nhận đây là xu hướng tất yếu của thời cuộc. Đến mùa xuân năm thứ 13 Chu Hiển Vương (365 tr. CN), khi đã rắp tâm biến Tôn Tẫn thành người tàn phế, Bàng Quyên lại thực hiện một nước cờ mới: ông đem gả A Trân và A Tú cho Tôn Tẫn.
Tuy hai cô gái đã nghe trộm của trò chuyện giữa Bàng Quyên và Tôn Tẫn, nhưng vẫn làm bộ kinh ngạc từ chối; họ nói Tôn Tẫn là người tàn tật, hơn nữa 3 năm trước họ đã là người của Bàng Quyên rồi, lẽ nào còn có thể nâng khăn sửa túi cho người khác?
- Ông ấy là em kết nghĩa của ta, sau này còn đảm nhận chức vụ quan trọng; lấy ông ấy, hai nàng cũng có được gia thế hẳn hoi. – nói đến đây, tự nhiên Bàng Quyên nghiêm mặt – Các ngươi phải nói mình còn trinh, dùng khăn tay thấm máu gà để đánh lừa hắn!
Thấy nét mặt đầy sát khi của ông ta, A Trân và A Tú sợ run cầm cập, líu ríu nhận lời. Ngày tháng lại trôi qua, người gần người lâu ngày riết cũng sinh tình.
- Em rất đẹp lại tốt nết nữa – Tôn Tẫn ôm chặt lấy A Tú – Ta muốn em mau sinh cho ta một người nối dõi.
- Chàng ơi, kiếp này của hai thiếp đã phó thác trọn cho chàng. Thiếp chỉ sợ chàng quá buồn mà hất hủi chúng thiếp thôi.
A Tú nâng vạt áo lên, ngồi xuống đùi Tôn Tẫn, người ép sát vào ông như muốn tách ra không được. Bị tháo xương bánh chè cả hai chân, thực hiện chức năng giống đực tuy có khó khăn song với sự gượng đỡ của A Tú, cuối cùng Tôn Tẫn cũng làm xong việc kia. Sau đó ông lại gọi A Tú bồng ông ra bờ đê, ngắm cảnh mặt trời lặn. Đã đến lúc A Tú đi lo bữa ăn tối thì A Trân liền đi ra thế chỗ, việc mỗi ngày cứ luân phiên như vậy.
Là một binh gia dư sức điều quân nơi ngoài ngàn dặm, dẫu bị tàn phế nhưng việc làm thế nào cho hai cô gái của người anh kết nghĩa tặng bị tắt kinh - đối với Tôn Tẫn là việc quá nhỏ!

Bàng Quyên nhíu mày nhớ lại cuộc đối thoại cùng Ngụy Tráng thái tử, nhị công tử Ngụy Minh được cử trong chuyến đi sứ Tống vừa qua chỉ nhằm mục đích là ngăn chặn ý định nghị hoà của Tôn Tẫn. Vậy mà... nhị công tử Ngụy Minh lại tỏ ra mau mắn còn hơn Tôn Tẫn trong việc ký hòa ước, chẳng ra làm sao cả! Công tử Ngụy Minh xưa nay tỏ ra là một người dễ sai bảo, thái tử Ngụy Tráng từng ngỏ ý với Bàng Quyên là sẽ giao toàn bộ quân đội cho Ngụy Minh, song sau lần đi sứ về thái tử cũng lắc đầu ngao ngán.

Bàng Quyên biết rõ chuyện gì đã xảy ra với công tử Ngụy Minh tại nước Tống, còn chi tiết thì chỉ có nhị công tử là rõ hơn ai hết...

Ngụy Minh không buồn trở mình khi nghe tiếng một trong hai cô tỳ nữ từng làm đệm thịt cho gã đêm qua:
- Bẩm công tử, tỳ nữ vừa nhận được thiệp mời của Nhất Sắc Tàng Đao tướng quân gởi ngài ạ.
- Ngươi đọc to lên cho ta nghe đi, còn cô kia thì lại đây mà bóp chân cho ta.
Một chân gác lên cặp đùi mủm mĩm săn chắc của một tỳ nữ khoảng 17 tuổi đang gò lưng nhẹ xoa từ đầu gối trở lên đến rún, một tay khẽ vỗ lên bờ mông của cô tỳ nữ đang đọc thiếp gởi - Ngụy Minh lim dim nằm nghe:
“… TạI hạ là Nhất Sắc Tàng Đao đại tướng quân Tống quốc, nghe đồn quý Ngụy công tử có ngón võ Loạn Dương Kiếm pháp lừng danh Trung Nguyên. Nay nhân dịp công tử đang thăm bỉ quốc, tại hạ muốn mở rộng tầm kiến văn, mong công tử vui lòng chỉ giáo…”.
Ha… ha… ta sẵn sàng nhận lời khiêu chiến của hắn, ngươi mau truyền lại lời hồi đáp của ta!
Ngụy Minh được dẫn vượt qua một quảng trường lớn, gã tưởng đã đến nơi, không ngờ hai cô tỳ nữ dẫn đi tiếp vào một thạch thất lớn kế bên.
Bốn chiếc chân đèn lớn đặt ở bốn góc đại sảnh hắt ánh sáng vào một thiếu nữ đang cúi sấp mình qùy ngay chính sảnh. Cả thân hình cô gái phủ phục xuống, mặt nàng chỉ hơi ngẩng lên đủ cho Ngụy Minh thấy được chân diện nàng.
Gã đứng dạng chân trước mặt nàng, nhạt nhẽo hỏi:
- Nàng là ai?
- Loan Đơn là muội muội của Tử Hãn huynh.
- Vậy nàng là công chúa Tống quốc ư? Nàng có việc gì cần đến ta, tại sao nàng qùy gối trước mặt Ngụy Minh?!
- Bỉ quốc binh yếu tướng hèn, nam nhân không ai dám chạm mặt Ngụy công tử! Tiện thiếp xuất thân từ hoàng gia nước Tống, bất đắc dĩ mặc nhiên nhận mình là công chúa.
- Vậy ta nghe Nhất Sắc Tàng Đao đại tướng quân quý quốc muốn gặp ta mà! - Giọng Ngụy Minh trở nên khe khắt, gã đã chuẩn bị kỹ cho lần chạm mặt này. - Hắn ở đâu?

Thứ Hai, 17 tháng 12, 2012

đọc truyện 18+ ái tình hàm thụ

Trong nhà tắm, Liên ngồi bệt xuống nền nhà để tự thủ dâm. Trên người Liên 1 không có một mảnh vải che thân, để lộ ra dưới ánh đèn một thân thể no tròn ngồn ngộn sức sống đang xuân. Vài phút trước đây, Liên vừa nói điện thoại với Hoàng, người chồng sắp cưới của nàng, hiện đang phải đi làm ăn ở một vùng đất lạnh xa lắc xa lơ. Hai người thăm hỏi và bộc lộ những nhớ nhung quay quắt. Nhưng vì hoàn cảnh sinh kế mà Hoàng đành phải tạm xa Liên, đợi mãn hợp đồng làm việc, thì Hoàng sẽ trở về với Liên để chuẩn bị cho một đám cưới của hai người.
Liên với Hoàng quẹn nhau đã ba năm có lẻ, sau khi thân thiết, họ đã tự dâng hiến hết cho nhau và cả hai cùng cảm thấy họ có thể trở thành vợ chồng nhờ vào những tìm hiểu nhau cặn kẽ cùng với những thói quen, sở thích của cả hai cũng rất phù hợp với nhau. Cả hai còn trong tuổi thanh niên khỏe mạnh và có một cuộc sống bình thường trên hầu hết mọi phương diện. Cuối cùng thì họ họ hứa hẹn sẽ là của nhau, sẽ yêu nhau lâu bền.

Nhưng cả tháng đã qua, Hoàng phải để Liên ở lại, một mình lên đường đi làm việc với dụng tâm dành dụm thêm chút ít tiền nữa để làm đám cưới. Nhưng khổ nỗi, cả hai tuy chưa cưới hỏi nhưng đã ăn nằm với nhau mặn nồng ân ái hơn cả vợ chồng. Vì thế, bây giờ phải xa nhau, cả hai mới thấy rằng họ bắt đầu thèm khát. Trong lúc điện đàm với Hoàng, Liên đã không ngại ngùng thỏ thẻ qua đường dây điện thoại :
- Aaaanh? Em nhơơớ anh dữ lắm.
Hoàng đáp: .
- Ừ! Nhớ dữ thì ráng đợi lúc anh về...
Đầu giây bên này Liên chu mỏ làm nũng:
- Em hổng chịu đââau! Anh kỳ thấy mồ à!
- Anh đâu làm gì kỳ đâu?
- Đó ! Thấy hôn? Chính vì anh hổng làm gì cho nên em mới nói...
- Vậy chứ bây giờ em muốn anh phải làm sao?
- Em muốn có anh bên cạnh ngay bây giờ ! ? ?
Nghe người yêu nói thế, Hoàng ngỡ rằng vì Liên quá yêu nên khi xa nhau thì nàng nhung nhớ giống như mọi người. Nhưng Hoàng vẫn chưa hiểu hết tình ý của Liên, cho nên khi nghe nàng nói muốn Hoàng có ngay bên cạnh tức là Liên muốn có Hoàng đè Liên ra đụ để cho nàng vơi đi nỗi khát khao dục tình.

Thói thường, của ngon ăn quen nhịn không quen. Lúc trước khi Hoàng đi xa thì hầu như ngày nào hai người cũng tìm đến với nhau, lúc thì ở trong garnge, lúc thì ở ngoài vườn, hay trong phòng khách, trong dãy băng sau của chiếc xe. Bất cứ chỗ nào thuận tiện kín đáo, bất cứ lúc nào cơn dâm của Liên bốc lên là nàng tìm đủ mọi cách khiêu khích để cho Hoàng dù có là thánh sống cũng không thể khước từ và phải đụ Liên cho kỳ được.

Hôm nay, Liên đang cảm thấy trống vắng và rất thèm được bú lồn. Nhưng Hoàng thì đang ở cách xa nàng quá, Liên chỉ còn cách bốc điện thoại lên chu chéo và... than phiền, đến nỗi Hoàng nghe Liên nói, cũng bị nứng cặc lây, để rồi Hoàng thò tay vào trong quần tự thủ dâm lấy trong khi Liên cứ vòi vĩnh mãi ở đầu dây bên kia.

Bỗng nhiên, Liên nghe thấy hơi thở dồn dập của Hoàng vọng vào ống điện thoại làm cho Liên phải lên tiếng hỏi :
- Anh đang làm gì vậy hả anh?
Hoàng hổn hển trả lời :
- Aaanh, aaanh đang... thủ dâm.
Liên la toáng lên :
- Anh . . . sướng . . . một mình ên hả ?
Hoàng đang trong cơn thúc bách, ầm ừ :
- Ừưưừ!!!

Rồi bất thình lình Liên không còn nghe thấy tiếng thở dồn dập của Hoàng nữa. Có lẽ Hoàng thủ dâm đã đến lúc khí bắn vọt ra, làm cho Liên ở đầu giây diện thoại bên này cũng cảm thấy xốn xang không kém, cho nên vừa đặt điện thoại xuống là Liên chui vội vào trong phòng tắm, tụt hết quần áo ra định cũng thủ dâm cho... đỡ thèm.

Ai ngờ trong khi bàn tay Liên vừa mới thọc xuống vạch chùm lông lồn rậm rạp ra để mân mê cái hột le của mình trong khi khuôn mặt của Liên trở nên đờ đẫn như kẻ mất hồn thì bỗng có tiếng động vọng vào từ phía bên ngoài nhà tắm cùng lúc với một giọng nói cất lên :
- Liên? Liên... Hãy mau mau mở cửa cho chú vào.

Bất giác, Liên giật thót người lên thất kinh hồn vía vì nàng biết việc thủ dâm của nàng đã lọt vào mắt đến tai của ông chú họ, trong khi bà dì họ của Liên thì đã đi làm từ sáng sớm hôm nay mất rồi.

Liên tảng lờ làm như không nghe thấy tiếng của ông chú hối thúc. Nhưng ông ta chẳng chịu thua, bèn xuống nước năn nỉ Liên rằng :
- Liên ơi? Cháu không biết đâu! Chú đã thấy cháu hết rồi? Tại sao cháu làm chuyện đó một mình. Uổng lắm nghe cháu ? Chú có thể giúp và làm cho cháu được hoàn toàn thỏa mãn kia mà. Chú cam đoan với cháu như thế? Hãy mở cửa ra cho chú vào, hay là cháu ra ngoài này với chú cũng được. Chú hứa sẽ làm cho cháu được hoàn toàn sung sướng.
Ngừng vài giây, ông chú họ giải thích :
- Liên không để ý thấy dì Ngọc của cháu đó sao? Chú đã làm cho bà dì của cháu hạnh phúc nhất trên đời rồi, cháu không nhận thấy mỗi ngày bà dì của cháu càng đẹp đẽ tươi trẻ ra đó hay sao? Dzậy, cháu hãy tin chú đi, chuyện này ai làm cũng vậy thôi. Cái quan trọng là ai sẽ làm cho mình được hoàn toàn sung sướng. Tại sao cháu phải tự làm lấy một mình? Chú có thể giúp cháu kia mà ! ? . Hay là cháu sợ bà dì của cháu biết rồi sanh ra chuyện không vui? Cháu tin chú đi, đừng có lo chiện này, chú bảo đảm với Liên là bà ấy không thể nào biết được nếu cháu không hé môi và chú sẽ không nói. Nào! Nghe lời chú đi Liên. Xong xuôi rồi chú sẽ thưởng cho Liên tiền để muốn tiêu xài gì tùy ý hay là Liên muốn gì chú cũng chiều Liên hết á ! "Muốn gì ổng cùng ehiều mình hết?" Liên sáng mất, nghĩ đến mấy bộ quần áo thời trang mà nàng đang mơ ước, bày bán ở một cái mall nọ, nhưng nàng lại không có đủ tiền. Liên đã ráng dành dụm được chút ít rồi, định khi nào mua được sẽ mặc để cho Hoàng lác mắt chơi. Ai dè hôm nay ông chú họ lại hứa cho Liên tiền để muốn mua gì cũng được.

Trong đầu của Liên bèn có ngay một quyết định. Nàng đứng ngay dậy, nhưng khi nhìn lại thân thể còn đang trần truồng của mình, Liên cũng thấy hơi hơi ngần ngại. Chả lẽ nàng cứ để tồng ngồng như vầy rồi mở cửa phòng tắm bước đại ra cho ông chú trông thấy? Liên chặc lưỡi dánh liều. Nàng với nhanh cái áo dưới nền gạch mát lạnh vội che tạm phía trước người rồi mở hé cửa nhìn ra ngoài.

Cái chốt cửa mới vừa bật kêu lên một tiếng "tách" thì ngay tức thì, cái bóng đồ sộ của ông chú họ đã ập vào trước cửa phòng và công việc đầu tiên khi ông ta nhìn thấy toàn thân của Liên đang trong tư thế trần truồng thì ông ta bèn tiến nhanh lại ôm gọn lấy người cũa Liên trong vòng tay âu yếm và chuyện gì tới, phải tới nhanh như một làn chớp, không có đủ thời gian để cả hai người tự hỏi, họ sẽ phải làm gì.

Ông chú họ quả là một tay chơi sành điệu. Ông ta từ tốn nhẹ nhàng xoa lên phiến lưng mát lịm của đứa cháu gái họ, bàn tay còn lại, ông ta luồn xuống bóp nhẹ lên cái mu lồn khiến cho cả người Liên cứ như muốn run lên bần bật. ông chú cúi xuống đặt một cái nút lưỡi vô cùng thần sầu quỷ khốc trên đôi môi đang còn mím lại của Liên. Liên hé cánh môi đón lấy nụ hôn của người đàn ông đáng tuổi cha mình. nhưng những cảm giác thì thật vô cùng khốc liệt Nó xâm nhập nhanh chóng khắp toàn thân của Liên.

Bàn tay dạn dày tình ái của ong chú họ bóp ra bóp vào nhè nhẹ chung quanh cái mu lồn hơ hớ của Liên, làn nước dâm trong lồn của Liên đã ứa ra ngập ngụa trong lồn, bất đồ làm cho Liên chợt hồi tưởng lại những lúc Liên với Hoàng cũng dứng xào khô, bóp cu bóp lồn nhau tương tự. Và cứ đến khi Hoàng biết trong lỗ lồn của Liên đã ngập dâm thủy thì Hoàng cúi xuống vạch hai bên mép lồn của Liên ra, liếm sạch sẽ lấy chất nước nhờn này không chừa một giọt. ông chú họ của Liên thì chưa cúi xuống bú lồn của Liên. ông ta tiếp tục dùng hai bàn tay thô nhám nhưng ấm áp từ từ xoa nhẹ trên khắp châu thân của nàng, từ hai bên kẽ háng, khe dùi, từ hai bên bờ vú, cho đến cả lỗ đít, là chỗ kín đáo nhất và nhạy cãm nhất trên người của Liên.

Liên cứ việc rướn hẳn ngưới lên từng chập lại từng chập mà hưởng thụ những cảm giác ma quái đang xâm chiếm toàn bộ thân thể của nàng. Nàng vẫn còn ngần ngại, chưa dám đường đột đưa bàn lay ra tìm con cặc của ông chú mà nắm lấy, mặc dù, hình như phản ứng lự nhiên nó đang thúc đẩy Liên làm việc đó. Nàng còn đang e lệ, chỉ biết ngửa mặt ra để đón nhận từng nụ hôn tuy thật từ tốn song rất kích thích của ông chú đang diễn ra trên làn môi, cho đến khi chính tay ông chú nắm nhẹ một bàn tay của Liên để đặt trúng ngay lên cái khúc gân của ông đã cứng ngắc và đang như hâm hấp nóng của ông từ lúc nào. Liên vô tình bóp nhẹ trên cái khúc gân đó, mới biết rằng nó vừa to, vừa cứng, vừa dài và có vẻ hùng dũng thiếu điều còn hấp dẫn hơn cả con cặc thanh xuân của Hoàng cũng nên.Nơi ngay đầu con cặc lõ của ông Chú tiết ra một chất nước lỏng nhờn nhờn làm trơn làn da tay mỏng manh của Liên, nhưng Liên mặc kệ, nàng tiếp tục bóp nhè nhẹ con cặc lõ của ông ta cho đếyn khi ông chú phải nhắc:
- Liên bú cặc cho chú đi rồi lát nữa chú sẽ bú lồn cho Liên được sung sướng. Chú sẽ không làm cho Liên phải sợ đâu. Cứ từ từ và chịu khó làm theo những gì mà chú sẽ hướng dẫn. Nhất định Liên sẽ thỏa mãn vô cùng.

Trong nhà tắm, Liên ngồi bệt xuống nền nhà để tự thủ dâm. Trên người Liên 1 không có một mảnh vải che thân, để lộ ra dưới ánh đèn một thân thể no tròn ngồn ngộn sức sống đang xuân. Vài phút trước đây, Liên vừa nói điện thoại với Hoàng, người chồng sắp cưới của nàng, hiện đang phải đi làm ăn ở một vùng đất lạnh xa lắc xa lơ. Hai người thăm hỏi và bộc lộ những nhớ nhung quay quắt. Nhưng vì hoàn cảnh sinh kế mà Hoàng đành phải tạm xa Liên, đợi mãn hợp đồng làm việc, thì Hoàng sẽ trở về với Liên để chuẩn bị cho một đám cưới của hai người.

Liên với Hoàng quẹn nhau đã ba năm có lẻ, sau khi thân thiết, họ đã tự dâng hiến hết cho nhau và cả hai cùng cảm thấy họ có thể trở thành doc truyen 18+ vợ chồng nhờ vào những tìm hiểu nhau cặn kẽ cùng với những thói quen, sở thích của cả hai cũng rất phù hợp với nhau. Cả hai còn trong tuổi thanh niên khỏe mạnh và có một cuộc sống bình thường trên hầu hết mọi phương diện. Cuối cùng thì họ họ hứa hẹn sẽ là của nhau, sẽ yêu nhau lâu bền.

Nhưng cả tháng đã qua, Hoàng phải để Liên ở lại, một mình lên đường đi làm việc với dụng tâm dành dụm thêm chút ít tiền nữa để làm đám cưới. Nhưng khổ nỗi, cả hai tuy chưa cưới hỏi nhưng đã ăn nằm với nhau mặn nồng ân ái hơn cả vợ chồng. Vì thế, bây giờ phải xa nhau, cả hai mới thấy rằng họ bắt đầu thèm khát. Trong lúc điện đàm với Hoàng, Liên đã không ngại ngùng thỏ thẻ qua đường dây điện thoại :
- Aaaanh? Em nhơơớ anh dữ lắm.
Hoàng đáp: .
- Ừ! Nhớ dữ thì ráng đợi lúc anh về...
Đầu giây bên này Liên chu mỏ làm nũng:
- Em hổng chịu đââau! Anh kỳ thấy mồ à!
- Anh đâu làm gì kỳ đâu?
- Đó ! Thấy hôn? Chính vì anh hổng làm gì cho nên em mới nói...
- Vậy chứ bây giờ em muốn anh phải làm sao?
- Em muốn có anh bên cạnh ngay bây giờ ! ? ?
Nghe người yêu nói thế, Hoàng ngỡ rằng vì Liên quá yêu nên khi xa nhau thì nàng nhung nhớ giống như mọi người. Nhưng Hoàng vẫn chưa hiểu hết tình ý của Liên, cho nên khi nghe nàng nói muốn Hoàng có ngay bên cạnh tức là Liên muốn có Hoàng đè Liên ra đụ để cho nàng vơi đi nỗi khát khao dục tình.

Thói thường, của ngon ăn quen nhịn không quen. Lúc trước khi Hoàng đi xa thì hầu như ngày nào hai người cũng tìm đến với nhau, lúc thì ở trong garnge, lúc thì ở ngoài vườn, hay trong phòng khách, trong dãy băng sau của chiếc xe. Bất cứ chỗ nào thuận tiện kín đáo, bất cứ lúc nào cơn dâm của Liên bốc lên là nàng tìm đủ mọi cách khiêu khích để cho Hoàng dù có là thánh sống cũng không thể khước từ và phải đụ Liên cho kỳ được.

Hôm nay, Liên đang cảm thấy trống vắng và rất thèm được bú lồn. Nhưng Hoàng thì đang ở cách xa nàng quá, Liên chỉ còn cách bốc điện thoại lên chu chéo và... than phiền, đến nỗi Hoàng nghe Liên nói, cũng bị nứng cặc lây, để rồi Hoàng thò tay vào trong quần tự thủ dâm lấy trong khi Liên cứ vòi vĩnh mãi ở đầu dây bên kia.

Bỗng nhiên, Liên nghe thấy hơi thở dồn dập của Hoàng vọng vào ống điện thoại làm cho Liên phải lên tiếng hỏi :
- Anh đang làm gì vậy hả anh?
Hoàng hổn hển trả lời :
- Aaanh, aaanh đang... thủ dâm.
Liên la toáng lên :
- Anh . . . sướng . . . một mình ên hả ?
Hoàng đang trong cơn thúc bách, ầm ừ :
- Ừưưừ!!!

Rồi bất thình lình Liên không còn nghe thấy tiếng thở dồn dập của Hoàng nữa. Có lẽ Hoàng thủ dâm đã đến lúc khí bắn vọt ra, làm cho Liên ở đầu giây diện thoại bên này cũng cảm thấy xốn xang không kém, cho nên vừa đặt điện thoại xuống là Liên chui vội vào trong phòng tắm, tụt hết quần áo ra định cũng thủ dâm cho... đỡ thèm.

Ai ngờ trong khi bàn tay Liên vừa mới thọc xuống vạch chùm lông lồn rậm rạp ra để mân mê cái hột le của mình trong khi khuôn mặt của Liên trở nên đờ đẫn như kẻ mất hồn thì bỗng có tiếng động vọng vào từ phía bên ngoài nhà tắm cùng lúc với một giọng nói cất lên :
- Liên? Liên... Hãy mau mau mở cửa cho chú vào.

Bất giác, Liên giật thót người lên thất kinh hồn vía vì nàng biết việc thủ dâm của nàng đã lọt vào mắt đến tai của ông chú họ, trong khi bà dì họ của Liên thì đã đi làm từ sáng sớm hôm nay mất rồi.

Liên tảng lờ làm như không nghe thấy tiếng của ông chú hối thúc. Nhưng ông ta chẳng chịu thua, bèn xuống nước năn nỉ Liên rằng :
- Liên ơi? Cháu không biết đâu! Chú đã thấy cháu hết rồi? Tại sao cháu làm chuyện đó một mình. Uổng lắm nghe cháu ? Chú có thể giúp và làm cho cháu được hoàn toàn thỏa mãn kia mà. Chú cam đoan với cháu như thế? Hãy mở cửa ra cho chú vào, hay là cháu ra ngoài này với chú cũng được. Chú hứa sẽ làm cho cháu được hoàn toàn sung sướng.
Ngừng vài giây, ông chú họ giải thích :
- Liên không để ý thấy dì Ngọc của cháu đó sao? Chú đã làm cho bà dì của cháu hạnh phúc nhất trên đời rồi, cháu không nhận thấy mỗi ngày bà dì của cháu càng đẹp đẽ tươi trẻ ra đó hay sao? Dzậy, cháu hãy tin chú đi, chuyện này ai làm cũng vậy thôi. Cái quan trọng là ai sẽ làm cho mình được hoàn toàn sung sướng. Tại sao cháu phải tự làm lấy một mình? Chú có thể giúp cháu kia mà ! ? . Hay là cháu sợ bà dì của cháu biết rồi sanh ra chuyện không vui? Cháu tin chú đi, đừng có lo chiện này, chú bảo đảm với Liên là bà ấy không thể nào biết được nếu cháu không hé môi và chú sẽ không nói. Nào! Nghe lời chú đi Liên. Xong xuôi rồi chú sẽ thưởng cho Liên tiền để muốn tiêu xài gì tùy ý hay là Liên muốn gì chú cũng chiều Liên hết á ! "Muốn gì ổng cùng ehiều mình hết?" Liên sáng mất, nghĩ đến mấy bộ quần áo thời trang mà nàng đang mơ ước, bày bán ở một cái mall nọ, nhưng nàng lại không có đủ tiền. Liên đã ráng dành dụm được chút ít rồi, định khi nào mua được sẽ mặc để cho Hoàng lác mắt chơi. Ai dè hôm nay ông chú họ lại hứa cho Liên tiền để muốn mua gì cũng được.

Trong đầu của Liên bèn có ngay một quyết định. Nàng đứng ngay dậy, nhưng khi nhìn lại thân thể còn đang trần truồng của mình, Liên cũng thấy hơi hơi ngần ngại. Chả lẽ nàng cứ để tồng ngồng như vầy rồi mở cửa phòng tắm bước đại ra cho ông chú trông thấy? Liên chặc lưỡi dánh liều. Nàng với nhanh cái áo dưới nền gạch mát lạnh vội che tạm phía trước người rồi mở hé cửa nhìn ra ngoài.

Cái chốt cửa mới vừa bật kêu lên một tiếng "tách" thì ngay tức thì, cái bóng đồ sộ của ông chú họ đã ập vào trước cửa phòng và công việc đầu tiên khi ông ta nhìn thấy toàn thân của Liên đang trong tư thế trần truồng thì ông ta bèn tiến nhanh lại ôm gọn lấy người cũa Liên trong vòng tay âu yếm và chuyện gì tới, phải tới nhanh như một làn chớp, không có đủ thời gian để cả hai người tự hỏi, họ sẽ phải làm gì.

Ông chú họ quả là một tay chơi sành điệu. Ông ta từ tốn nhẹ nhàng xoa lên phiến lưng mát lịm của đứa cháu gái họ, bàn tay còn lại, ông ta luồn xuống bóp nhẹ lên cái mu lồn khiến cho cả người Liên cứ như muốn run lên bần bật. ông chú cúi xuống đặt một cái nút lưỡi vô cùng thần sầu quỷ khốc trên đôi môi đang còn mím lại của Liên. Liên hé cánh môi đón lấy nụ hôn của người đàn ông đáng tuổi cha mình. nhưng những cảm giác thì thật vô cùng khốc liệt Nó xâm nhập nhanh chóng khắp toàn thân của Liên.

Bàn tay dạn dày tình ái của ong chú họ bóp ra bóp vào nhè nhẹ chung quanh cái mu lồn hơ hớ của Liên, làn nước dâm trong lồn của Liên đã ứa ra ngập ngụa trong lồn, bất đồ làm cho Liên chợt hồi tưởng lại những lúc Liên với Hoàng cũng dứng xào khô, bóp cu bóp lồn nhau tương tự. Và cứ đến khi Hoàng biết trong lỗ lồn của Liên đã ngập dâm thủy thì Hoàng cúi xuống vạch hai bên mép lồn của Liên ra, liếm sạch sẽ lấy chất nước nhờn này không chừa một giọt. ông chú họ của Liên thì chưa cúi xuống bú lồn của Liên. ông ta tiếp tục dùng hai bàn tay thô nhám nhưng ấm áp từ từ xoa nhẹ trên khắp châu thân của nàng, từ hai bên kẽ háng, khe dùi, từ hai bên bờ vú, cho đến cả lỗ đít, là chỗ kín đáo nhất và nhạy cãm nhất trên người của Liên.

Liên cứ việc rướn hẳn ngưới lên từng chập lại từng chập mà hưởng thụ những cảm giác ma quái đang xâm chiếm toàn bộ thân thể của nàng. Nàng vẫn còn ngần ngại, chưa dám đường đột đưa bàn lay ra tìm con cặc của ông chú mà nắm lấy, mặc dù, hình như phản ứng lự nhiên nó đang thúc đẩy Liên làm việc đó. Nàng còn đang e lệ, chỉ biết ngửa mặt ra để đón nhận từng nụ hôn tuy thật từ tốn song rất kích thích của ông chú đang diễn ra trên làn môi, cho đến khi chính tay ông chú nắm nhẹ một bàn tay của Liên để đặt trúng ngay lên cái khúc gân của ông đã cứng ngắc và đang như hâm hấp nóng của ông từ lúc nào. Liên vô tình bóp nhẹ trên cái khúc gân đó, mới biết rằng nó vừa to, vừa cứng, vừa dài và có vẻ hùng dũng thiếu điều còn hấp dẫn hơn cả con cặc thanh xuân của Hoàng cũng nên.Nơi ngay đầu con cặc lõ của ông Chú tiết ra một chất nước lỏng nhờn nhờn làm trơn làn da tay mỏng manh của Liên, nhưng Liên mặc kệ, nàng tiếp tục bóp nhè nhẹ con cặc lõ của ông ta cho đếyn khi ông chú phải nhắc:
- Liên bú cặc cho chú đi rồi lát nữa chú sẽ bú lồn cho Liên được sung sướng. Chú sẽ không làm cho Liên phải sợ đâu. Cứ từ từ và chịu khó làm theo những gì mà chú sẽ hướng dẫn. Nhất định Liên sẽ thỏa mãn vô cùng.

Hết

Chủ Nhật, 16 tháng 12, 2012

xem truyện tranh 18 số đào hoa


Hồi mới 13 tuổi, tôi theo chú tôi đi vượt biên, ở đảo mất ba năm thì được phái đoàn Mỹ nhận. Vừa đi làm, vừa học, gần mười năm sau mới đậu được cái bằng kỹ sư của một trường không lấy gì làm danh tiếng. Nhưng cũng đủ nuôi thân, ngoài ra còn để dành được ít tiền, nên chỉ mấy tháng sau khi được Việt nam cho đi lại tự do, tôi liền mua vé về thăm má.
Chuyến bay San Francisco- Đài bắc vào mùa này không đông lắm. Đưa tôi ra phi trường, thằng bạn cùng phòng đã về chuyến trước dặn tôi ráng chiếm lấy mấy ghế trống mà nằm.Máy bay lên cao rồi, tôi ngâp nghé nhìn mấy hàng ghế xung quanh. Luôn thể cũng kiếm mối xem có em nào mát mắt, làm quen cho chuyến đi lên hương, nhưng có vẻ không có em nào trên dưới hai mươi cả. Một bà chị cỡ băm hai, băm ba, ăn mặc rất trẻ, quần leggin, T shirt, với cái áo Guess bên ngoài, ở bên kia lối đi, trèo lên lấy cái túi xách, nhưng dường như vướng đồ người khác nặng quá, quay cầu cứu tôi: Em làm ơn đỡ chị một tay ! Tôi liếc nhìn chị, có lẽ lớn tuổi hơn chị hai tôi, nhưng rất đẹp và khiêu gợi, da trắng mắt to đôi môi hơi dày đỏ mọng, ngực nổi lên hai gò vú với nuốm vú nhu nhú sau lần vải mềm, nơi có hàng chữ "Make love, not war !". Tôi thầm nghĩ : "Bà chị vừa ngon vừa chịu chơi! Lại đi có một mình!". Tôi hối hả giúp đỡ, rồi đổi ghế ngồi bên làm quen, vì chỗ đó còn trống tới bốn ghế. Chị tên Loan, đi từ 75, chồng Mỹ mới mất được bảo hiểm trả mấy chục ngàn, chị mang mấy ngàn về Tây ninh mua nhà cho ba má.
Lúc máy bay tắt đèn cho hành khách ngủ, chị đẩy hết mấy cái kê tay lên. Chị kéo cái khay trước mặt tôi ra, nói: "Hoàng cho chị để nhờ cái chân, duỗi ra cho dễ ngủ nha! Chị ngủ một lúc rồi mình thay phiên". Chị cởi bỏ cái jacket, nằm dài trên ba ghế, rồi gác chân lên cái khay ngay trước mặt tôi, tấm mền nhỏ đắp ngang bụng. Chị ngủ rất dễ, chỉ mươi phút sau đã ngủ ngon lành, hơi thở đều hòa.. Tôi ngả ghế ra cố nhắm mắt ngủ. Nhưng rồi lại mở mắt ra, vì thân thể đàn bà quá gần. Cặp đùi thon dài trong ống quần chẽn nằm ngay trước mắt. Tôi lấy cái mền con của tôi quàng lên trước người, che luôn chân chị. Chị hé mắt nhìn tôi mỉm cười rồi ngủ tiếp. Mãi lâu sau, tôi cũng ngủ thiếp đi. Tôi chợt tỉnh, mở mắt ra, thấy cặp giò chị gác ngay trên đùi tôi, cái cảm giác thật là dễ chịu. Tôi luồn tay dưới tấm mền ôm lấy bắp chân chị, rồi từ từ chầm chậm tay tôi đưa dần lên, xoa nhẹ đầu gối, rồi lần tới cặp đùi, qua lần vải mỏng tôi nắn bóp nhẹ, đùi non mềm mà ấm áp, tôi bắt đầu thấy nứng, con cu ngúc ngoắc muốn ngỏng lên. Tôi liếc nhìn, chị vẫn ngủ say. Tay tôi nhích dần lên tới háng, tôi thấy cái vạch chéo quần lót, tôi run rẩy xoa ngay trên mu, người tôi rừng rực, tôi liều lĩnh móc ngón tay xuống dưới, qua hai lần vải, ngón tay tôi nằm kẹt ngay khe lồn giữa hai múi mềm nở nang. Ngón tay tôi ấn xuống nhè nhẹ, phản xạ sinh lý tự nhiên làm cho mông chị nhúc nhích, nhưng chị vẫn ngủ. Ngón tay tôi tiếp tục dú dí, bắt đầu thấy ươn ướt từ trong lồn chị ứa ra, tay kia tôi kéo cái zipper quần tôi thọc tay vô nắm lấy con cặc mà vọc. Cứ thế, một tay dí lồn chị, một tay vọc cặc tôi, tôi ưỡn cứng người ra rồi rung lên tinh khí phọt ướt trong quần nhèm nhẹp cả bàn tay. Tôi muốn đi rửa tay cho sạch sẽ, nhưng sợ đánh thức chị Loan dậy, nên ngồi chịu trận, tuy rằng ngồi như vậy cũng khoái lắm, vì chân chị êm êm vãn gác trên đùi tôi, và tay tôi thì tuy không còn dám rờ rẫm gì nữa, nhưng cũng ôm lấy đùi chị rất thoải mái. Ngủ được một lát, tôi chợt tỉnh, vì thấy bàn tay mềm mại của chị nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi, tôi giật mình giựt tay lại một chút, nhưng chị vui vẻ ngồi dậy, hỏi:
"Chị ngủ lâu chưa Hoàng?", rồi thêm:
"Chết thật, chị gác chân lên cái khay, mà thành ra gác lên Hoàng nãy giờ. Nặng lắm không?"
Chị quay qua ôm hôn lên bên má tôi : "Cám ơn nha".Môi chị mềm ướt chạm vào má lại thoảng muì phấn thơm làm tôi rởn da. Chị muốn đi tiểu, tôi đứng lên cho chị đi ra, tay cầm cái mền che vết ướt trước quần. Lúc trở lại, chị bảo đến lượt tôi nằm ngủ, nhưng tôi nói đã ngủ rồi, muốn ngồi nói chuyện với chị hơn. Chị vui chuyện lắm, nhưng điều làm tôi khoái nhất là trong khi nói chuyện, chị hay đưa tay đâp đậplên đùi tôi. Chị khen tôi giống tài tử Alain Delon của Pháp, tôi chả biết là ai nhưng cũng thích chí. Hồi đó đi Việt nam còn phải ngủ chờ ở Đài bắc qua đêm, cứ hai người một phòng. Chị đề nghị chị với tôi nhận làm chị em để xin ở chung phòng, vì chị mang nhiều tiền không muốn ở chung với người lạ.
Tới phi trường Đài bắc cả đoàn hành khách được hướng dẫn đưa tới khách sạn, người ta canh rất kỹ, sợ có người lọt ra thành phố, vì an ninh Đài bắc rất gắt gao. Ăn tối xong, mọi người về phòng. Phòng rộng rãi, có hai cái giường lớn. Tôi mắc kẹt cái quần dơ dáy, xin phép đi tắm trước. Tắm xong đi ra, tôi chỉ có cái quần xà loỏng, vì ở nhà tôi không bao giờ có pyjama. Chị mang đồ vào tắm xong, đi ra, tha thướt trong cái áo ngủ dài xuống quá gối như trong truyện thần tiên, dáng người chị thon thon, cái áo ngủ màu hồng vừa mềm vừa mỏng thấp thoáng nửa kín nửa hở thân hình chị thật là quyến dũ. Tôi ngồi tựa đầu giường coi ti vi, để cho cái con cu của tôi đang ngúc ngoắc đỡ bị lộ. Ai dè chị rất tự nhiên nhảy lên giướng ngồi bên cạnh tôi, nói là bên này coi ti vi dễ hơn. Chị không chú ý coi ti vi lắm, hỏi tôi về việc học hành, có bạn gái chưa, gia đình ở Việt nam ra sao.... Một lát, chị quay lại hỏi: "Hoàng thấy chị đẹp không?". Dĩ nhiên tôi nói chị đẹp lắm, , mà chị đẹp lắm thiệt.
Chị đưa tay để lên đùi tôi theo thói quen, rôì nói: "Hôì nãy trên máy bay chị ngủ một giấc, thấy sướng quá...". Tôi hơi chột dạ, chưa kịp nói gì, thì chị hỏi: " Lúc chị ngủ, em có ngủ được không?" Tôi nói xạo: "Em mệt qúa, cũng ngủ luôn". Tay chị trên đuì tôi bỗng chạm vào con cu ngong ngỏng trong quần. Chị ghé sát mat tôi, hơi thở thơm tho mà mấy sợi tóc mai của chị rà rà vào má tôi, hỏi nhỏ : "Hoàng thương tôi không?" Tôi chưa kịp phản ứng gì, thì chị cầm cái bấm remote tắt ti vi đi, trong phòng chỉ có ánh sáng lờ mờ từ nhà tắm hắt ra. Tay chị thọc vào bên trong quần tôi mà nắn vuốt cái đầu buồi đang vươn dài, cứng ngắc. Tay kia chị vòng ôm vai tôi, rôì cả hai cùng quần nhau mà ngả ra giường, chị gắn môi hôn lên môi tôi, quyện nút lưỡi tê mê. Rời môi ra để thở, chị hỏi tôi: "Hoàng có ngủ với ai chưa?" Tôi ấp úng trả lời, là cũng có. Chị ôm ghì lấy tôi, thì thầm vào tai tôi, hơi thở chị nóng hổi bên má: "Mình làm tình suốt đêm nha! Thương quá đi!". Chị kéo giựt cái quần xà loỏng của tôi xuống rồi cởi thốc ngược cái áo ngủ xem truyen tranh 18 của chị ra, trong không có xú cheng, vú chị tròn đầy mà vun, nuốm vú nứng lên dựng đứng đỏ hồng. Chị nằm ngửa ra giữa giường, co đùi lên, rồi giang rộng ra. Ôi chao caí mu lồn phơi ngay trước mắt, lông lồn chị lún phún rẽ mượt ra hai bên như hàng ria mép phơn phớt đen mà da bụng thì trắng phau phau, người đàn bà đến tuổi nẩy nở tối đa mà chưa sanh đẻ lần nào, hông nở nang vừa đủ, eo bụng thon thon. Chị đưa cao hai tay lên chờ đợi, hai bầu vú lên xuống phập phồng theo hơi thở hổn hển gấp gáp: "Hoàng ơi, mình yêu nhau đi, mau lên!" Tôi không cần dục giã, nhoài người nằm đè lên chị, chị ôm ghì lấy tôi, thịt da cọ xát nhau, tôi miệt mài gục xuống mút vú chùn chụt làm chị rên lên, một tay ghì đầu tôi sát ngực, người chị lồng lộn, tay kia thì đưa xuống nắm lấy đầu buồi nóng hổi của tôi mà đẩy đưa cọ cựa chỗ cửa lồn, miệng chị xuýt xoa : "Ôi sướng quá, sướng quá" cái đầu rùa vừa chấm giữa lỗ lồn, chị co người lại rồi hích lên thật mạnh, cả cái con cặc của tôi đâm ngập xuống, xương mu của tôi giập mạnh xuống mu lồn chị, cứ thế mà dập lên giập xuống, chị vừa rên vừa rú lên : "Ối ối, sướng quá Hoàng ơi! Cha mẹ ôi, con sướng quá!... sướng quá!..", chân tay lúc thì giẫy giụa, lúc thì ghì lấy tôi tới nghẹt thở. Tôi đã hai ba lần chơi gái, nhưng chưa bao giờ sướng đến rủn tỉ như lần này. Cả người như có điện giật, rung lên từng chập, rồi cái tê tê rờn rợn từ bìu dái rùng rùng cuồn cuộn bên trong, rần rần sướng rang rang bủn rủn rừng rực chạy qua cái đầu buồi đang nở bung ra, tinh khí phụt ra chan hòa bên trong lồn trào cả ra mép lồn ướt át nhễ nhụa. Chị Loan cũng vùng vẫy giẫy lên đành đạch như con thạch sùng bị chặt đuôi, cái mu lồn nẩy lên đập thốc ngược lên mu buồi, tôi rú lên, còn chút tinh khí nào phóng ra rào rạt một lần chót, chị Loan cũng rền rỉ : "Hoàng ơi, tôi chết..., tôi... chết...". Tôi mệt quá nằm vật ra một bên, chị cũng dang tay dang chân nằm ngửa tơ hơ ra, cả hai cùng thở hồng hộc, rã rời, ngủ như chết cả đêm, cho đến khi khách sạn gọi điện thoại báo thức, mới lật đật trỡ dậy sửa soạn ra máy bay.
Trên đường bay Đài bắc Saigon, hành khch đông chật cả máy bay, nhưng hai chúng tôi lật cái kê tay lên ngồi sát cạnh nhau chuyện trò thủ thỉ, hơn một tiếng đồng hồ trôi qua rất mau. Chị Loan nói sẽ đổi vé để về Mỹ cùng với nhau. Chị có nhiều bà con bạn bè ở Mỹ, nên mang rất nhiều đồ. Tôi thì chả có ai thân, nên hứa sẵn lòng mang hộ chị một bao hành lý. Chị biết tôi còn má ở với gia đình chị Hai tôi, mà mọi người rất là cổ hủ, chị bàn với tôi là khi từ Tây ninh lên Saigon sẽ mướn khách sạn, khi chị đến nhà tôi, thì sẽ tự nhận là bạn làm cùng sở. Còn bịch hành lý, tôi sẽ nói là tôi tự ý mang giùm để lấy tiền cước, có món tiền nhỏ thêm để cho mấy đứa cháu con bà chị, như vậy ai cũng vui vẻ và sẽ không thắc mắc gì.

Hai ngày trước khi trở về Mỹ, chị đến tìm tôi ở Saigon.Má tôi và chị tôi, thấy chị là đàn bà, có bằng kỹ sư thì nể lắm. Chị ăn nói dễ thương nên ai cũng qúy, lại còn trách tôi sao lấy tiền cước của chị làm chi. Tôi giải thích là kiểu Mỹ, tiền bạc sòng phẳng, tại có làm nên có trả công.Tôi đi taxi với chị ra khách sạn để lấy bịch hành lý. Chị đưa tôi lên phòng, căn phòng rộng mênh mông bầy biện rất sang trọng. Chị ôm tôi hôn lấy hôn để, nói chị nhớ tôi lắm. Nhưng tôi hơi bị thất vọng, vì không được rủ rê làm gì hơn nữa. Chị chỉ đứng ôm lấy tôi, cà vú vào ngực tôi, tay thì xoa nắm dười quần làm tôi nứng ngỏng lên, chị thủ thỉ: "Ngày hôm nay chị bận nhiều công chuyện lắm. Chị tính đổi máy bay đi cùng với em mà không được, nên phải đi chuyến sáng sớm mai. Chị sẽ đón em ở phi trường San Francisco để lấy hành lý. Chị có công chuyện qua đó hoài hoài, ít ra mình tháng tháng cũng gặp nhau được một lần. Chị nói thầm vào tai tôi: "Chị ăn phải bùa mê rồi, biết không?", rồi liếc rất tình tứ, làm tôi sướng đỏ cả mặt, bên dưới thì cái đầu rùa đang muốn ọc khí ra, may mà chị đã bỏ tay ra rồi. Chị đưa cho tôi năm tờ hai chục đô, để lúc ra phi trường cho bọn khám hành lý hai tờ, còn ba tờ làm qùa cho cháu tôi. Tôi thấy chị tính chuyên thật chu đáo, lại có tình có nghĩa.
Chuyến bay trở về Mỹ qúa chán, vì không có ai quen. Tới phi trường San Francisco, chị Loan đón tôi, lấy hành lý, nhưng phải đi về Chicago ngay, chị hẹn trong vòng một tháng sẽ gặp lại. Chờ mãi gần hai tháng cũng không thấy, số điện thoại chị cho thì đã bị cúp. Tôi buồn bã thẫn thờ. Một hôm tình cờ đọc tờ báo Việt nam lượm ở siêu thị, tôi chú ý đến bản tin sau :
"Một thanh niên Việt kiều bị bắt vì mang bạch phiến trong kiện hành lý rời thành phố Hồ chí Minh đi San Francisco. Anh tên T.N.N., ở Mỹ về thăm thân, anh khai là mang kiện hàng giùm một người quen tên là chị N.T.K.L. đã rời thành phố trong chuyến bay ngày hôm trước. Anh lúng túng không khai rõ được liên hệ với chị đó ra sao v.v...."
Tôi không đủ bình tĩnh để đọc hết bản tin. Anh chàng nào đó mang đồ cho chị Loan sau tôi đúng một tháng. Tôi thấy choáng váng mày mặt. Từ đó về sau, tôi không bao giờ muốn tìm hiểu Alain Delon là ai, mà cũng có dịp gặp lại "chị Loan của tôi" nữa.
Hết

http://truyensex.ca/truyen/19-s/387-tnl-so-dao-hoa_truyen.html